Lúc đi hốc mắt củaHàn Phục Chu cũng không kiềm được mà ẩm ướt, một nhân vật lớn có tiếngnói của giới chính trị, vì con gái lấy chồng mà rơi nước mắt.
"Ba, ban ở nhà một mình phải chú ý sức khỏe, uống ít rượu một chút, uốngnhiều trà." Sau khi mẹ qua đời, Hàn Niệm vô cùng ỷ lại vào ba, tuy không phải gả đi vùng khác cách trời nam đất bắc, nhưng vẫn không tránh đượcbuồn bã khi chia lìa.
"Tốt...tốt..." Khách khứa đầy nhà, Hàn Phục Chu cố gắng kiềm chế cảm xúc của mình, nhưng giọng nói vẫn không tránhkhỏi mất tiếng (khản giọng),"Ba tốt hết, các con cũng phải tốt..."
"Ba." Đường Diệc Thiên đứng đó, hứa với ông lời hứa của người con rể, "Ba yên tâm, ở nhà tiểu Niệm sống thế nào, sau khi kết hôn vẫn vậy, con sẽkhông để có ngày nào cô ấy sống không bằng trước đó."
"Rất tốt!" Hàn Phục Chu đột nhiên nói, "Ba đã già, nhưng con còn trẻ, con phải làm cô bé sống thật tốt! Thật hạnh phúc!"
"Dạ!" Đường Diệc Thiên trịnh trọng gật đầu, "Con hứa với ba!"
Trước kia Hàn Phục Chu đã chăm sóc Đường Diệc Thiên rất nhiều, mà Đường DiệcThiên cũng có đi có lại, dùng hết khả năng giúp đỡ Hàn Phục Chu. Chiêuthương dẫn tư, góp vốn đầu tư, chỉ cần Hàn Phục Chu nói một câu, anhchưa từng từ chối.
(Chiêu thương dẫn tư: là chỉ chính phủ tiếnhành các chính sách sử dụng và chi phối nguồn tài nguyên, dư luận tuyêntruyền, mở rộng nền móng thiết bị xây dựng, tạo nên môi trường đầu tưbậc nhất, thu hút người đầu tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-nho-khong-quen/1922279/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.