Cho nên dù Đường Diệc Thiên gây khó dễ cho nhà họ Hạ, anh cũng cắn chặt không buông! Ôm DiệuLinh trong lòng, Hạ Đông Ngôn hỏi thằng bé, "Diệu Linh, chúng ta cùngnhau đánh ngã bà ngoại sói nhé!"
"Nhưng chú bà ngoại sói mua đồ chơi cho con!" Diệu Linh giơ chiếc xe lửa nhỏ lên, "Chú xem!"
"Xe lửa mà thôi! Chú Hạ mua cho con một chiếc thiệt cũng được!" Hạ ĐôngNgôn vỗ ngực nói, có thể anh không thông thạo làm ăn, nhưng làm bại giathì không cần thầy dạy cũng biết.
Diệu Linh bĩu môi, không hiểu sao lại lên tiếng nói thay người nào đó, "Chú có thể cho con ăn gà chiên và coke không?"
"Ừ thì..." Việc này hình như thực sự không dám, nữ vương Hàn biết sẽ rút gân lột da anh.
"Vậy thì chú đừng nghĩ đánh đổ bà ngoại sói nữa." Diệu Linh ngẩng đầu lên,dáng vẻ khó ưa giống Đường Diệc Thiên như đúc. Cho dù lớn lên giống HànNiệm, cũng không cách nào che giấu bản chất của nó, Hạ Đông Ngôn đaulòng và hối hận chảy nước mắt, ân hận lúc đầu đã làm sai.
(Ân hận lúc đầu đã làm sai: hối hận vì ban đầu đã không làm khác đi, để nay sự việc trở nên tệ hại)
* * *
So với Hạ Đông Ngôn, Hàn Niệm sống giống như trong bồng lai tiên cảnh vô cùng bình yên, trừ khi...
Lúc ăn cơm tối, khẩu vị của Hàn Niệm không kém như trước. Đường Diệc Thiênngồi đối diện với cô, vẫn chưa động đũa, chỉ nhìn cô mở lớn miệng ăn một mình.
Cuối cùng thấy cô ăn xong, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-nho-khong-quen/1922267/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.