Bình thuỷ tinh màuđen cổ ngắn vai tròn rơi xuống đất, một cái Absolut 100 thấy đáy, ngũtạng lục phủ của Đường Diệc Thiên giống như bị nướng cháy, anh cười lạnh lùng.
Lúc cô vừa trở về, tốn bao nhiêu suy tính để đến gần anh,quyến rũ bằng mọi cách chỉ vì muốn tìm được Phương Lượng thông qua mình. Sau đó đứa bé bị phát hiện, cô không chịu dùng con để làm giao dịch,thà rằng rời khỏi mình. Giờ đây, sau khi cô bị mình từ chối thì đi tìmngười khác, thái độ giống như sau khi mọi chuyện thành công sẽ thoải mái rời đi.
Từ lúc vừa bắt đầu, cô đến vì Hàn Phục Chu, từ đầu tớicuối, không có chút liên quan đến Đường Diệc Thiên anh. Không phải vìlưu luyến anh mà quay về, cũng không vì còn thương anh mà do dự, lạicàng không vì anh mà ở lại.
Mỗi bước đi của cô đều có mục đích,thậm chí Đường Diệc Thiên có chút nghi ngờ, ngay cả khi cô động tìnhtrong lòng mình, cũng là giả vờ.
Mà anh, lại trúng chiêu một cách ngu ngốc, lúc đầu còn giữ được chút lý trí, sau đó cả lý trí cũng đềubị cô đập tan, cuối cùng bản thân không còn chút tôn nghiêm, bị cô nắmmũi dắt đi, cô đến gần, anh vui sướng, cô bỏ đi, anh đau khổ.
Buồn cười nhất là, chờ anh hiểu ra, nghĩ thông suốt, chỉ có thể dùng rượu để làm tê liệt mình. Đường Diệc Thiên đỡ sofa đứng lên, anh không nên đaukhổ một mình, anh phải tìm cô đau cùng.
Bọn họ từng cùng có được thiên đường, cùng rơi vào địa ngục, đã từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-nho-khong-quen/1922241/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.