Hoạt động của nhà trẻ kết thúc lúc gần tối, Diệu Linh chơi vui vẻ cả ngày, ham vui cũng không ngủ trưa, bụng nhỏ đã sớm đói meo.
Ngồi trên cánh tay rắn chắc của ba, thằng bé ôm Đường Diệc Thiên hỏi, "Ba,hôm nay có thể ăn gà chiên không ạ?" Gần đây biểu hiện của nó đều rấttốt, được rất nhiều bông hồng nhỏ bằng vải len sọc!
Nhưng mọichuyện đều giống như Diệu Linh đã từng nói, ba rất sợ mẹ! Cho nên quyềnquyết định không nằm trên tay Đường Diệc Thiên, anh chỉ có quyền đưa ra ý kiến, và vứt bỏ quyền đề nghị. Đường tiên sinh thử nhìn sang Hàn Niệm,"Hay là...Hôm nay đi ăn gà chiên đi." Dù sao thì hôm nay cũng là ngàyđặc biệt, là kỷ niệm năm năm ngày cưới của bọn họ, dù ăn gì cũng phảihỏi ý kiến của bà xã.
Tuy mấy ngày trước Hàn Niệm ầm ĩ nói không phải những người trẻ mười bảy mười tám tuổi làm chi mấy ngày kỷ niệmtầm phào đó, nhưng trên thực tế cô vẫn rất chờ mong ngày này sẽ có sựbất ngờ đặc biệt nào đó. Tuy mấy ngày nay cô và Đường Diệc Thiên khôngcó sóng gió gì, nhưng không ít chuyện vẫn ứ đọng lại trong đầu của cô,Đường Diệc Thiên đã hứa với cô sẽ chấm dứt mọi chuyện, cô cũng hy vọngcó thể kết thúc.
Ngày kỷ niệm tròn năm năm, có thể cho dấu chấm tròn lên tất cả không? Hàn Niệm đang chờ một cái kết, để bắt đầu một cái khác.
"Sao cũng được." Tuy trong lòng nghĩ vậy, nhưng ngoài miệng Hàn Niệm vẫnlạnh nhạt. Đường Diệc Thiên quan sát nét mặt của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-nho-khong-quen/1922208/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.