Trong đầu hắn vẫn nhớ rõ câu nói 'Tôi chưa bao giờ xem cậu là bạn, đúng vậy, tình cảm mà Duệ Dung dành cho hắn trước giờ đều không đơn thuần chỉ là bạn bè, hơn nữa mối quan hệ bạn bè đã tan vỡ từ khi cô nói lên lời tỏ tình.
Khoảng khắc gặp cô ở công viên có trời mới biết hắn vui tới cỡ nào, hắn kích động muốn ôm chầm lấy cô, hắn muốn nói trong một năm này hắn rất nhớ cô, hắn đã nhận ra mình đã bỏ lỡ một thứ vô cùng trân quý, nhưng cái tôi của hắn không phép, là hắn đã từng nói bản thân chỉ coi cô là em gái, và hắn đã khẳng định điều đó, ba chữ "Tôi thích cậu" rõ ràng rất dễ nói nhưng với hắn lại khó khăn để mở miệng. (5
Thứ hắn chờ đợi là cô vẫn sẽ nhiệt tình bám lấy hắn, bày tỏ tình cảm như trước, khi ấy hắn có thể quang minh chính đại tiếp nhận tình cảm đó nhưng thứ nhận được là sự kết thúc triệt để, người hiện tại so với hắn tốt hơn rất nhiều, cho dù hắn có muốn theo đuổi cũng không có tư cách, Triệu Minh Triết gục xuống bàn, hối hận muộn màng.
4h sáng Duệ Dung bị cơn khát nước làm cho tỉnh dậy, đỉnh đầu vẫn nhói nhói đau, cô đưa tay xoa xoa bên hai thái dương rồi cầm lấy điện thoại đứng dậy xuống dưới lầu uống nước, vừa bước tới cầu thang đã thấy hắn đang ngồi trên bậc, tay cầm điếu thuốc lá, khuôn mặt trầm ngâm chìm bóng tối tạo nên cảm giác bí bách cùng cực.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-ngung-vay-ham/3648919/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.