Cô nhìn hắn đang chờ câu trả lời, xác thực được không phải là mình nghe nhầm, tuy trong lòng cảm thấy hơi cổ quái nhưng vẫn mở miệng.
"Cũng ổn"
"Vậy thì được"
Trình Mộ Ngôn cũng không nói thêm gì nữa, đợi cô ăn xong liền đứng dậy dọn chén bát đi rửa, Nam Duệ Dung mồm chữ O, hai mắt trợn trắng, mình đây là đang chứng kiến tổng tài bạc tỷ tương lai rửa bát!
"Duệ Dung, cậu thấy tớ thế nào, xinh không?"
Cô nhìn khuôn mặt quan sát một lượt, tóc được tết hai bên tỉ mỉ gọn gàng, trên đầu còn kẹp nơ màu hồng, môi đánh chút son mọi hôm đã khả ái xinh xắn hôm nay lại thêm mấy phần nổi bật.
"Ồ, đúng là rất xinh nha, hôm nay là ngày đặc biệt gì vậy?"
Nghi Tiểu Mễ đánh vào tay cô một cái.
"Cậu á, biết rồi còn bắt chính miệng tớ nói ra à?"
Nói rồi cô ghé sát tai Nam Duệ Dung thì thầm.
"Tớ nghe nói gu của Vĩnh Hầu Bạc là con gái bím tóc hai bên, nên hôm nay đã đặc biệt dậy từ rất sớm đó"
Nam Duệ Dung nhìn Nghi Tiểu Mễ, thời cảm nắng đúng là tươi đẹp a, khao khát trong sáng, cảm xúc nồng nhiệt đầu đời thật khiến người khác khó quên, kiếp trước cô một lòng cắm đầu cắm cổ học hành, cái tư vị tình yêu đầu đời của tuổi học trò kia cô chỉ biết ngưỡng mộ.
Tiết thể dục nhanh chóng đến, Nghi Tiểu Mễ hưng phấn vào nhà vệ sinh chải chuốt một lần nữa mới ra ngoài sân, thay xong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-ngung-vay-ham/3643993/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.