Những hạt tuyết đầu mùa rơi xuống không ngớt từ đêm qua tới giờ, thành phố ngày hôm qua vẫn đang rực rỡ đủ màu sắc hôm nay chỉ có một màu trắng xóa.
Nam Duệ Dung một bộ công sở bước lên xe buss, cô chọn hàng ghế cuối cùng, ngồi xuống liền dựa ra sau ghế nhắm mắt lại, trên khuôn mặt lộ ra vẻ mệt mỏi, tối qua cũng vì cuốn tiểu thuyết kia quá cuốn nên cô đã thức trắng đêm để đọc hết, kết quả là hôm nay đi làm với tinh thần gật gù, còn xui xẻo bị bắt tăng ca, giờ cô đã uể oải không còn sức lực, mí mắt đã sắp không chống được cơn buồn ngủ ùa ập.
Xe buss dừng lại cô ảo não xuống xe, chân vừa bước xuống liền nghe tiếng thét chói tai.
"Cô gái! Cẩn thận ở dưới có xe!"
.......
.......
.... ...
Nam Duệ Dung từ từ mở mắt, đầu đau nhói, ngồi dậy xoa xoa hai bên thái dương, là hôm qua trở về nhà ngủ liền một mạch tới sáng nên đau đầu như này sao?
Cô thở dài lại nằm phịch xuống lười biếng, hai tay duỗi thẳng vươn người một cái, mắt nhìn lên trần nhà thạch cao lại nhìn xung quanh phòng một loạt, .trong phòng theo tông màu hồng nhưng có phần đơn giản trông khá hài hòa, tất cả nội thất đều được xắp xếp hợp lí, ... Đôi đồng tử Nam Duệ Dung trợn trắng cả kinh, phòng trọ cấp 4 của cô đâu có như thế này??!!!
"Đây...Đây là đâu!?"
Cô bước chân trần xuống thềm nhà chạy ra cửa sổ mở cửa, kéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-ngung-vay-ham/3643987/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.