Lông mày Cố Đông Quân nhảy lên.
Không xinh đẹp?
“Em còn chưa có gặp qua chị dâu đâu, lấy giấy kết hôn tới cho em xem một chút.”
Tưởng Thành vừa nói vừa hướng về bàn làm việc lục lọi.
“Không ở nơi này, ném cho tài xế rồi.” Cố Đông Quân đốt điếu thuốc, híp mắt lại.
“Không phải chứ Cố Đông Quân, giấy hôn thú mà anh nói ném là ném, anh thật đúng là không đem con gái nhà người ta để vào mắt mà.” Tưởng Thành cường điệu “vậy chẳng phải là cô ta sống hay chết anh cũng mặc kệ, nuôi dưỡng ở trong nhà chỉ để làm chim hoàng yến?”
“Sao tôi phải quan tâm?”
Cố Đông Quân hít một hơi thuốc lá, khuôn mặt kiên nghị bị khuất sau khói mù lượn lờ “Không có ý nghĩa.”
“Cố tổng thật lợi hại” mặt Tưởng Thành tràn đầy sự sùng bái, “Chờ khi nào trong nhà bắt em kết hôn, em cũng không để ý đến vợ mình, hai người hai thế giới......”
Tiếng nói vừa dứt, một cuộc điện thoại gọi đến số riêng của Cố Đông Quân.
Anh chậm rãi dập tắt tàn thuốc, nhấc máy áp vào tai.
Tưởng Thành thấy thế, cũng đưa tay lấy hộp thuốc trên bàn định châm một điếu.
Chỉ thấy Cố Đông Quân đột nhiên đứng bật dậy, màu mắt đột nhiên đen đi, lộ ra một cỗ khí thế hung hãn tàn bạo.
Không khí xung quanh đột nhiên cảm giác lạnh dần.
Tay Tưởng Thành cầm điếu thuốc lá run run: “Sao, sao thế?”
Mượn điếu thuốc thôi mà, không đến mức gϊếŧ người chứ?
Cố Đông Quân cười lạnh lùng: “Lâm Kiều Kiều bị người đẩy xuống sông.”
Sắc mặt anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-ngung-tim-duong-chet-ta-bi-co-nhi-gia-lam-hu/571638/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.