Sắc mặt nhân viên cửa hàng biến đổi trong nháy mắt, vội nói: “Xin lỗi, tôi sẽ đuổi bọn họ ra ngoài ngay, là sơ sót của chúng tôi.”
Cô rảo bước nhanh đi đến bên cạnh hai người suýt nữa thì hại mình bị phê bình, giọng nói không thân thiện: “Ngài tốt, xin hỏi hai vị có thẻ hội viên hay không, nếu như không có vậy chúng tôi chỉ có thể mời hai vị ra ngoài.”
“Bây giờ chúng tôi muốn làm một tấm thẻ.” Dì Trang cố gắng nhẫn nhịn.
Nếu không phải Thiếu phu nhân thích quần áo ở đây thì cô đã rời đi từ lâu rồi.
“Xin lỗi.” Nhân viên cửa hàng không kiên nhẫn mở miệng, “Thẻ chỉ làm theo yêu cầu, không thể làm ở đây do đó mời hai vị rời khỏi đây.”
Triệu Dĩnh nhìn chằm chằm vào bên này, khuôn mặt trang điểm lớp phấn dày đặc lộ ra một nụ cười.
Từ trước đến nay cô luôn chán ghét loại này người không tự biết thân phận như thế này: “Xử lý nhanh lên để còn gọi người mẫu thử đồ, thời gian của tôi rất quý.”
“Vâng, vâng.” Nhân viên cửa hàng không dám làm trái ý khách quý, quay đầu lại nhỏ giọng uy hϊếp: “Nếu hai người không chịu đi đừng trách tôi gọi bảo vệ.”
Lâm Kiều Kiều vẫn giữ im lặng từ đầu đến cuối, sâu trong mắt dần dần sinh ra sự lạnh lẽo.
Dì Trang hoàn toàn nổi giận: “Cô có biết đây là ai không?”
“Cô ta?” Nhân viên cửa hàng nhìn lướt qua người ngồi trên xe lăn.
Khuôn mặt này không quen thuộc, nếu như có vị tiểu thư nhà tài phiệt nào đã từng vào trung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-ngung-tim-duong-chet-ta-bi-co-nhi-gia-lam-hu/571626/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.