Người giúp việc đưa xe lái đi, tầm mắt mọi người nhao nhao hướng về phía hai người, ai cũng kinh ngạc.
Tại sao mà nhị gia vừa ra ngoài một chút, lúc trở về liền đối xử với thiếu phu nhân hoàn toàn khác biệt.
Trên mặt Hàn Liên hiện lên vẻ không thể nén giận được.
Bà vừa mới nhắn tin cho mẹ của Ninh Tình, nói hai người kia cũng không yêu nhau, là Lâm Kiều Kiều không biết xấu hổ đâm đầu vào Cố Đông Quân.
Bây giờ thì tốt rồi, Cố Đông Quân ôm lấy Lâm Kiều Kiều tình nồng ý mật, chẳng khác nào cho bà một cái tát.
Ánh mắt Cố Niên hứng thú nhìn sang vợ của mình: “không phải bà nói Đông Quân không thích cô gái này sao?”
Hắn đi nghỉ mát mấy ngày, sự việc lớn nhỏ trong nhà đều mặc kệ, toàn bộ hiểu biết đều gói gọn trong sự miêu tả của Hàn Liên.
Suýt thì tin tưởng, còn muốn khuyên ông cụ Cố thu tay lại để hai đứa đi tìm hạnh phúc riêng.
Hiện tại xem ra mọi chuyện không phải vậy.
Hàn Liên cực kỳ lúng túng, trong lòng gấp gáp, đi tới nói với con trai mình: “Đông Quân, con đang làm cái gì thế, trong nhà còn có khách, còn ra thể thống gì nữa.”
“Con ôm vợ của con, có vấn đề gì chứ?” ánh mắt Cố Đông Quân lành lạnh nhìn qua mấy người.
Hàn Liên cứng họng không trả lời được, ngược lại Ninh Tình nhẹ nhàng khuyên giải: “Không sao đâu bác gái, cháu không phải là người ngoài.”
Nghe lời nói này, độ thiện cảm của Hàn Liên đối với cô càng tăng thêm mấy phần, ngược
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-ngung-tim-duong-chet-ta-bi-co-nhi-gia-lam-hu/571622/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.