Dưới mệnh lệnh của ông cụ Cố, Hàn Liên đành chấp nhận đưa Lâm Kiều Kiều về nhà.
Ở trong bệnh viện, mặc dù là phòng riêng nhưng nói thế nào cũng không thể thoải mái bằng trong nhà được.
Ai ngờ đến khi về nhà, Cố lão gia tử vẫn không hài lòng, nhíu mày đi tới đi lui: “Trước khi kết hôn không ở chung cũng được nhưng kết hôn còn tách ra ngủ riêng? Như thế này đến bao giờ tôi mới được ôm chắt gái?”
Lần này Lâm Kiều Kiều cũng trợn tròn mắt.
Cô vội vội vàng vàng mở miệng: “Ông nội, xương đùi của cháu bị gãy, ở chung một phòng cùng với anh Đông Quân có vẻ không thích hợp lắm đâu?”
“Có gì mà không hợp .” Cố lão gia tử chỉ huy người giúp việc xách đồ vào “Hắn cần phải chăm sóc cháu, ở chung lâu ngày mới tăng tiến tình cảm được.”
Lâm Kiều Kiều: “......”
Đừng nói là chăm sóc, Cố Đông Quân không gϊếŧ chết mình coi như cám ơn trời đất.
Tất nhiên cô không có năng lực phản kháng, dùng ánh mắt khẩn cầu nhìn về phía Hàn Liên cùng Cố Hân Nhiên.
Không phải hai người này rất chán ghét mình cùng Cố Đông Quân ở chung với nhau sao, nhanh chóng tìm lý do để nói đi!
Nhưng mà ánh mắt cầu xin truyền đến hai người bên kia liền trở thành khiêu khích trắng trợn.
Cố Hân Nhiên tức giận quay đầu rời đi, Hàn Liên cũng không biết nên làm gì, đành giả vờ làm con dâu tốt tiếp đãi ông cụ Cố.
Lâm Kiều Kiều bị ép buộc nằm trên giường lớn của Cố Đông Quân, chân bó bột thạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-ngung-tim-duong-chet-ta-bi-co-nhi-gia-lam-hu/571616/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.