Edit: Hướng Nhật Quỳ
Lạc Hành ngồi trên ghế, căng thẳng đến nỗi hai tay đan chặt vào nhau.
Bác sĩ không nói trước kết quả với cậu. Sau khi hỏi cảm giác của cậu thì bắt đầu chơi thiết bị, sau đó mặc cho cậu căng thẳng. Lạc Hành cũng đâu thể mặt dày truy hỏi.
Thật ra đối với chuyện lỗ tai có thể lành được không, cậu đã chẳng còn chấp nhất như vậy nữa. Bây giờ các phương tiện thông tin như Wechat rất phát triển, cậu lại hiểu ngôn ngữ bằng môi.
Chỉ là…
Chỉ là không thể chính tai nghe thấy Hoắc Hành Chu nói chuyện, không thể cẩn thận miêu tả mỗi tấc bên tai nghe hắn nói thích mình, nên có hơi tiếc nuối mà thôi.
Lạc Hành nghĩ. Nếu mình vẫn không nghe được, có phải Hoắc Hành Chu sẽ rất thất vọng không?
Cậu ngẩng đầu, nhìn bác sĩ đang nghiêm túc làm kiểm tra. Bao nhiêu hy vọng bỗng tỏa ra từ đỉnh đầu bác, sau đó nói: “Tai của cháu vẫn có thể chữa khỏi, có thể nghe thấy gió nổi mưa rơi tiếng chim hót và côn trùng kêu vang, nghe được thế gian này đang tỏ lòng với cháu.”
Lạc Hành hít một hơi thật sâu, cố gắng đè nén ý nghĩ miên man chất đầy đầu, cuối cùng chịu đựng đến khi kết thúc kiểm tra, cậu bước đến cửa gọi Hoắc Hành Chu và Ngũ Tố Nghiên vào.
“Mời ngồi.”
Ngũ Tố Nghiên ngồi ghế bên cạnh. Hoắc Hành Chu bước tới, một tay đặt trên vai Lạc Hành hơi dùng sức, im lặng truyền sức mạnh cho cậu.
“Chàng trai này, căng thẳng hả?” Bác sĩ nâng mắt, liếc nhìn Hoắc Hành Chu.
“…” Hoắc Hành Chu trầm mặc nửa giây,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-ngot-bang-em/587200/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.