Edit: Hướng Nhật Quỳ
Hoắc Hành Chu cũng không thân với mấy anh chị em trong nhà này, vì nguyên nhân nghề nghiệp của Hoắc Diệp Sơn và Ngũ Tố Nghiên nên thời gian có thể tụ họp cùng một chỗ với họ càng đếm trên đầu ngón tay.
Hắn không thích mấy người kỳ quái này, ngờ đâu vậy mà lại chủ động đối đầu hắn, cả gan hơn còn manh động đến người của hắn.
Ngôn Ngôn vừa khóc vừa dẫn đường, thút thít nói không rõ, Hoắc Hành Chu cũng chẳng có tâm trạng nghe, tóm lại đúng hướng là được rồi.
Hắn rẽ vào ngõ hẻm thì trông thấy Lạc Hành bị Hoắc Giai Minh ôm chặt eo, Hoắc Giai Châu bóp cổ cậu đè lên đống củi của bà nội ở phía sau, dưới đất tiền đỏ tán loạn một chỗ, còn có một tờ dính trên cổ áo của Lạc Hành.
Lạc Hành vùng vẫy, bên má phải sưng to, in lên một dấu năm ngón tay đỏ tươi, Hoắc Hành Chu sôi máu lập tức xông tới: “Này!”
Hoắc Giai Châu sững sờ, ngoái đầu lại.
Hoắc Giai Minh nhát gan, vừa nghe thấy tiếng đã lập tức buông tay. Lạc Hành dùng sức tránh thoát, đỡ lấy đống củi ho khan từng ngụm từng ngụm.
Trong hẻm vốn la hét ầm ĩ trong một lúc rơi vào yên tĩnh, Hoắc Giai Minh ngập ngừng nhìn hắn, thấp giọng: “Anh họ.”
Hoắc Hành Chu phớt lờ cậu ta, bước tới trước mặt Lạc Hành nhẹ nhàng đỡ cậu dậy, sờ lên hai má sưng phù của cậu, nhẹ giọng hỏi: “Làm sao rồi, đau không?”
“Không sao cả, không đau.” Lạc Hành lắc đầu, chịu đựng đau đớn trên cổ, gian nan nở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-ngot-bang-em/587188/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.