🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Hướng Nhật Quỳ

“Cậu… có… ý gì?” Triệu Cửu Lan giật giật đôi môi, hồi lâu mà vẫn chưa kịp phản ứng, trên mặt hiện ra vẻ không dám tin.

Cậu muốn bản thân mình ở trong mắt Hoắc Hành Chu thật tốt, thật tốt.

Bỗng nhớ đến một quyển sách không biết đã thấy qua ở đâu, bên trong viết, dùng sự bi thảm của mình để thử kéo gần khoảng cách với người khác, cuối cùng nhận được chỉ có sự thương hại chợt lóe rồi biến mất cùng trò cười lâu dài.

Cậu biết Hoắc Hành Chu sẽ không giễu cợt cậu, nhưng đối với cậu mà nói, lại càng không hy vọng hắn thương hại mình.

Lạc Hành hy vọng nhiều năm sau này, Hoắc Hành Chu nhớ đến mình sẽ cảm thấy đó là một ký ức thật đẹp thời cấp 3, một người bạn học đơn thuần, tên Lạc Hành.

Chứ không phải kẻ đáng thương gia cảnh thê thảm có khuyết tật.

Lạc Hành nuốt nước bọt, tuy cậu không muốn xé mở vết thương này, nhưng vẫn chỉ có thể đối mặt.

Vào phòng, Hoắc Hành Chu đóng cửa lại để cậu thu dọn đồ đạc. Lạc Hành chặn tay hắn, “Mẹ tớ… về khi nào thế?”

“Chắc hơn 6 giờ, dù sao cũng rất sớm.” Hoắc Hành Chu nhẹ giọng cười chế nhạo: “Cậu đang nằm sấp trong lòng tớ ngủ say đấy thôi, tớ thấy dù có ném cậu đi cậu cũng nhất định không tỉnh.”

Lạc Hành nhìn vết thương trên mặt hắn, nghĩ mà da đầu tê rần. Hơn 6 giờ,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-ngot-bang-em/587166/chuong-39.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.