Từ Khê không nghĩ hai người lại làm nhiều lần thế.
Lúc cậu ngậm trym bự của Hồ Thừa Dương, bé mèo cũng bị hương vị động dục đậm đặc tỏa ra từ trên dương v*t kích thích cho ướt đẫm, cán dương v*t được cậu liếm sạch sẽ rồi lại càng ướt đẫm với toàn nước miếng và tuyến dịch chảy từ mã mắt ra.
Cậu vừa vươn lưỡi liếm láp mã mắt, vừa dùng đôi mắt mang theo ý cười nhìn Hồ Thừa Dương, quả nhiên hắn không chịu nổi, kéo cậu lên ăn miệng cậu.
Hôn hôn một hồi hai người lại quấn vào nhau. Cắm suốt nửa tiếng, Từ Khê vẫn kêu không đủ sâu, thế là Hồ Thừa Dương đứng ở mép giường, nâng hai chân Từ Khê lên cắm vào, không mất bao nhiêu công sức đã cắm được vào đến tử cung cậu. Miệng nhỏ này hẳn là đã từng bị cắm vào, thịt non mềm vây lấy quy đầu của hắn, vừa mềm vừa ướt.
Hai người sướng tới gần như mất kiểm soát, khi làm đến cuối, Hồ Thừa Dương không cố nhịn mà bắn tinh, đưa tinh dịch hơi lạnh bắn hết vào trong tử cung của Từ Khê. Bụng Từ Khê bị bắn tinh phình lên, Hồ Thừa Dương còn chưa rút ra đã không nhịn được mà phun nước, cả giường đều bị dịch thể tẩm ướt.
Thật sự là ướt đẫm. Hồ Thừa Dương hôn trán Từ Khê tỏ ý trấn an xong định quay đi lấy khăn trải giường dự phòng.
Chẳng ngờ hắn vừa quay người, Từ Khê tưởng hắn định đi, lập tức xán lại gần, từ sau lưng bám lấy eo hắn, khóc lóc: “Ông xã đừng đi mà, muốn trym bự của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-ngo-toi-lai-thanh-ra-nhu-the-nay/884557/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.