Nhưng đáng tiếc, bà có hối cỡ nào thì cái thằng con trời đánh này có bao giờ để tâm đến lời nói của bà đâu? Đúng là tức chết bà rồi!
" Tiểu...tiểu thư đồ ăn đã được dọn xong rồi! Mời người và thiếu gia dùng bữa! "Quản gia Châu đi đến giường bệnh cung kín mà lên tiếng.
Lê Anh Thi nghe quản gia của anh lên tiếng kêu thì mới gật đầu: " Vậy còn anh ấy thì sao? "
Cô vừa nói vừa nhìn về phía ngoài người nào đó mà lên tiếng hỏi.
Quản gia Châu nghe cô hỏi mà lắc đầu lên tiếng ngay: " Tiểu thư cô đừng lo, thiếu gia luôn là như vậy đó! Mỗi lần ngài ấy mà tập trung làm việc thì sẽ quên mất việc ăn uống là gì luôn đó! "
...----------------...
Lê Anh Thi nghe thấy quản gia nói vậy cũng chỉ gật đầu, sau đó cô nhìn bàn thức ăn mà bụng đã cồn cào vì đói, nhưng những món ăn ở đây được anh căn dặn nên ăn thanh đạm tránh ảnh hưởng đến vết bỏng.
Quản gia Châu thấy cô vẫn còn chưa động đũa mà lên tiếng hỏi: " Tiểu thư các món ăn không hợp khẩu vị với cô sao? Hay để tôi bảo người làm làm thêm vài món bổ dưỡng cho cô nha! "
Lê Anh Thi lại lắc đầu lên tiếng trả lời: " Không phải, chỉ là từ trước đến giờ tôi đa phần sẽ ít ăn những món có nhiều dầu mỡ thôi! Chứ không phải là chê mấy món ở trên bàn đâu! "
Quản gia Châu nghe cô nói vậy thì mới thở phào, cũng chỉ mỉm cười mà gật đầu.
Lê Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-ngo-thay-giao-la-chong-em/311773/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.