" Sau không lo được hả? " Lê Anh Thi bắt đầu xù lông nhím cáu kỉnh nói, cô không vui chồm người về phía anh mổ thêm vài cái lên môi anh, cao giọng nói: " Em không lo cho anh vậy lo cho ai đây? Sau này em bầu bạn cùng với anh. "
Con đường này dù có chặt vật đến đâu, giang nang thủ thách thế nào cô cũng quyết không buông tay anh ra, cô sẽ cùng với anh đối mặt với mọi thứ.
Anh xoa gáy cô, đôi mắt sâu thẳm của anh nhìn vào đôi mắt ngập tràn ánh sao đầy chuyên chú, giọng nói lộ ra ba phần mấy phần cưng chiều bảy phần đầy sự bất lực: " Không sợ anh trong quá trình điều trị sẽ làm em bị thương sao? "
" Không sợ. Anh sẽ nở làm em bị thương sao? " Lê Anh Thi sờ khoé mắt anh, cảm giác mơ hồ thấy rằng hôm nay anh khác với mọi ngày, giọng cô có chút kêu ngạo nói.
…----------------…
Nhận ra cái gì đó rất khác biệt sau cách anh nói chuyện, cô mơ hồ nhận ra được anh có phần khác lạ hơn mọi ngày.
Nếu là bình thường, dù có một phần vạn cô bị thương dù là nhỏ nhất thì Trương Gia Huy anh ấy sẽ cố gắng giấu trong lòng và tự trách bản thân mình, quyết không bao giờ thốt ra những lời nói như vậy.
Dường như,ngay lúc này đây cô đã cảm giác được anh rất là khác.
Trương Gia Huy áp trán mình lên trán cô, hôn lên chóp mũi cô vài cái khẽ lên tiếng: " Không đâu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-ngo-thay-giao-la-chong-em/2453711/chuong-236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.