Lê Anh Thi nhìn Lưu Khiết lắc đầu nói: " Tôi còn có việc nên ở đây vài ngày. Còn cậu và mọi người sau lại về đây? Phía bên anh ấy không cần trong chừng sau? "
Lưu Khiết lắc đầu: " Dạ không phải, tôi về đây để lấy ít quần áo sạch cho lão đại, về phía bệnh viện đã có anh Trường Bắc trong giúp rồi. "
Lê Anh Thi gật đầu, đứng dậy nhìn Lưu Khiết và Viên Hoa bảo: " Đi theo tôi. "
Họ gật đầu, nhanh chóng đi theo cô lên lầu ba phòng ngủ chính của hai người.
Cô đứng trước cửa tủ hỏi: " Cần bao nhiêu? "
…----------------…
Lưu Khiết nghe cô hỏi trả lời ngay: " Chắc vài bộ đồ ngủ thêm mấy bộ quần áo mặt thường ngày là được ạ. "
Lê Anh Thi gật đầu, mở tủ quần áo lấy cho anh tầm sáu bộ đồ ngủ và sáu bộ quần áo mặt thường ngày.
Sắp xếp xong cô đưa cho Lưu Khiết, cậu ta nhận lấy túi đồ từ tay của mợ cả nhà mình.
Lưu Khiết nhìn về phía mợ cả lên tiếng: " Mợ cả, vậy chúng tôi đến bệnh viện trong chừng lão đại đây. "
Lê Anh Thi gật đầu, cô không đáp, tất cả mọi người đều rời khỏi phòng ngủ.
Xuống tầng, cô ngồi ở trên ghế xem TV khoảng nửa tiếng mới rời quay trở về phòng ngủ.
Ngày hôm sau, Lê Anh Thi thức dậy theo thoái quen lúc chín giờ, vừa ngồi dậy, điện thoại trên đầu giường đã reo lên.
Cô nhíu mày, đưa tay cầm lấy điện thoại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-ngo-thay-giao-la-chong-em/2453698/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.