Mười một giờ rưỡi khuya, nữa người trên của Lê Anh Thi được Trương Gia Huy ôm vào ngực, co gối nằm trên sofa ngủ chập chờn.
Phòng bệnh lúc này cũng đã tắt đèn, ở ngoài trời chỉ có ánh trăng sáng chiếu vào bên trong phòng bệnh.
Bỗng dưng, điện thoại ở trên sofa bên cạnh reo lên chuông báo thức, Lê Anh Thi có dấu hiệu sắp tỉnh lại.
…----------------…
Trương Gia Huy cầm điện thoại của cô lên tắt báo thức, ánh sáng gọi lên mặt khiến cho ánh mắt anh dừng lại rất lâu.
Màn ảnh khóa điện thoại của Lê Anh Thi là bức ảnh bóng lưng họ nắm tay ở giữa vườn hoa biệt uyển Biển Hoa, giây kế tiếp anh mở mật khẩu khóa màn hình lên.
Lê Anh Thi có sử dụng khóa mật khẩu và khóa vân tay, nhưng chúng điều vô dụng với anh mật khẩu của họ rất giống nhau, điện thoại của cô không nhiều ứng dụng lắm, có thể thấy rõ cô bình thường rất ít khi sử dụng đến điện thoại.
Trương Gia Huy ôm lấy ý tưởng kỳ lạ, mở ra thứ tự báo thức gần nhất ở vị trí dễ dàng thấy nhất.
Màn hình lập tức xuất hiện hơn mười cái đồng hồ báo thức.
Hơi thở của anh lập tức trở nên nặng nề hơn, trái tim anh như có người bóp nghẹn vậy, đáy mắt anh hiện lên sát khí nồng đậm.
Anh vẫn không hề biết tại sao khi đó Lê Anh Thi ngủ mãi không dậy, cho rằng cô khi đó lựa chọn né tránh anh và tất cả mọi người, hoặc dùng cách thức này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-ngo-thay-giao-la-chong-em/2453680/chuong-220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.