Đám người Lưu Khiết nhìn vào bên trong cũng phải nhíu mày, trong phòng bệnh toàn là mùi thuốc lá không, đã vậy không biết Huy Gia đã hút mấy điếu rồi.
Lưu Khiết nhìn lão đại xong, anh nhìn lại Lê Anh Quân hỏi: " Anh Anh Quân, Huy Gia đã hút mấy điếu rồi. "
" Có quỷ mới biết lão đại nhà các cậu hút mấy điếu. " Lê Anh Quân buồn bực day trán nói, chau mày đành chịu thôi, đến cả anh cũng rất muốn biết được tên khó ưa đó hút bao nhiêu rồi.
…----------------…
Đúng là Trương Gia Huy đã được anh đưa đến đây, nhưng hành vi của anh hiện giờ chẳng khác nào đang cáu giận bản thân, hay nói cách khác là đang tự hành hạ chính mình vì đã không bảo vệ tốt cho cô.
Đám người Lưu Khiết do dự mấy giây vẫn không dám đi vào bên trong.
Giờ Trương Gia Huy đang bất thường, nếu mà bọn họ đi vào làm phiền, làm cho anh nổi giận…e rằng khi đó bọn họ không đánh lại anh, nói cách khác họ lúc đó chẳng khác nào vác xác đến cho anh đập nhừ tử.
Mấy người họ nhìn nhau, Lê Anh Quân nhìn Lâm Chí hỏi: " Bé con vẫn chưa tỉnh? "
Lâm Chí ôm hộp cơm lắc đầu: " Vẫn chưa, giờ Tiên Nhi tiểu thư đã cho mời bác sĩ Tây y và Đông y đến trang viên, cô ấy định sắp xếp khám toàn diện cho tiểu thư nhỏ. "
" F*ck! " Lê Anh Quân chửi thề, dự cảm trong lòng anh càng lúc càng không tốt: Nếu con bé không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-ngo-thay-giao-la-chong-em/2453661/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.