Trương Gia Huy và Bác Lam cứ vậy mà đối mắt với nhau, không ngờ hai người vừa gặp đã có mùi thuốc súng rồi.
" Huy Gia, anh đừng có nhìn tôi như thế. Tôi đây chỉ là phụng mệnh của người đó đến để gặp anh thôi. " Bác Lam cười nói.
Trương Gia Huy lạnh nhạt nhìn người trước mắt: " Cô ấy đã đưa vợ tôi đi đâu? "
Bác Lam nhìn anh thở dài nói: " Nếu được Huy Gia, anh đi cùng tôi một chuyến đi. Nhớ đừng để ai biết. "
- ---------------
Trương Gia Huy nhìn Bác Lam nhíu mày, anh không tin được người trước mắt mình cảnh giác lạnh giọng hỏi nói: " Lý do để tôi đi theo cậu? "
Bác Lam nhìn anh giận đến bật cười, anh ta không ngờ tính cảnh giác lại cao như thế. Anh cũng không thể làm được gì liền gọi điện cho bạn thân mình: " Lão đại, phiền cô nói vài từ với vị trước mắt đi. Tôi không thể thuyết phục được vị Huy Gia này đi theo mình. "
Hồ Tiên Nhi lạnh lẽo nhìn người cầm điện thoại, cô không ngờ kẻ mưu mô như cậu ta lại không thể thuyết phục được tảng băng kia, thở dài: " Huy Gia, bé con đang ở chỗ của tôi. Nếu được anh đến đây để xem tận mắt đi. "
Trương Gia Huy nghe thấy và nhận ra được của cô ấy, vì lúc cô vợ nhỏ của anh đã từng để anh nghe thấy giọng nói này: " Được, tôi sẽ đến ngay. "
Vừa dứt câu, đầu dây điện thoại bên kia cúp máy, Bác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-ngo-thay-giao-la-chong-em/2453652/chuong-205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.