" Xé giấy là sao? " Mã Trường Bắc " Win " không tin vào tai của bản thân nữa.
Trương Gia Huy âm thanh trầm thấp, nhìn về phía Lê Anh Quân: " Cô ấy không nhắn lại lời gì sao? "
Lê Anh Quân lắc đầu: " Không có, ngay cả mở miệng nói chuyện con bé cũng không mở lời huống chi cậu muốn nghe con bé truyền đạt lại lời chứ. "
Cứ vậy mà mấy anh em anh cứ thế bàn bạc với nhau, anh không biết nghỉ đến gì đó lên tiếng: " Nếu được chúng ta nên đến thẳng đó đi, tôi e rằng cô ấy sẽ xảy ra chuyện mất. "
- ---------------
Đây là lời của Lê Anh Quân đã nói, hiện tại anh thật sự rất lo lắng cho bé con nhà mình.
Trương Gia Huy nét mặt trở nên u ám hơn đi đến gần cửa sổ sát đất nhìn bầu trời, mới đó đã gần nữa tháng anh không gặp được cô vợ nhỏ của mình rồi, anh cũng rất lo lắng cho sức khỏe của cô nhưng những con người kia không biết nghe thông tin từ đâu rằng anh đang ở Pháp mà đến đây rồi.
Một bên là sức chịu đựng của cô lúc này gần như bằng không, anh thật sự rất muốn nhanh đến đón cô về nhưng những người đó lại đến đây cản trở.
" Mã Trường Bắc " Win " cậu đều người bên quân đội đến đây giúp tôi, tôi phải nhanh chóng xử lý những con sâu bọ này rồi chúng ta sẽ đến đón cô ấy ngay. " Trương Gia Huy giọng nói lạnh lẽo phát ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-ngo-thay-giao-la-chong-em/2453629/chuong-195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.