" Ba mẹ tới cùng lúc với hai anh con từ lúc sáng sớm rồi, con đó lúc nào cũng chỉ biết có Gia Huy thôi chứ nào nhớ đến ba mẹ và hai người anh của con đâu. " Lê Anh Quân ( anh của Anh Thi) khẽ cười trách yêu cô con gái nhỏ của ông.
Cô nghe ba mình trách mắng khẽ cười chưa kịp giải thích thì anh đã lên tiếng: " Được rồi, chúng ta vào dùng bữa trưa thôi. "
Dứt lời anh đã nắm tay cô dẫn đi vào bên trong phòng ăn, ba mẹ hai bên cũng gật đầu rồi đi vào bên trong phòng để dùng bữa trưa.
- ---------------
Vào đến phòng ăn, Lê Anh Thi đã được Trương Gia Huy ôm chặt lấy, đặt cô ngồi trên đùi mình trước sự chứng kiến của hai bên gia đình.
Cả hai bên người lớn đều nhìn thấy hành động của anh cứ có cảm giác hoa mắt vậy, sau mới có hơn một tuần mà anh đã chăm sóc cho cô đến mức không chịu để cô ngồi xuống ghế, đã vậy anh còn quan tâm cô đến mức mà đút đồ ăn đến tăng miệng luôn.
Lê Anh Thi ngồi yên để anh chăm sóc, giữa hai người đều có sự ăn ý mà người ngoài không thể nào xen vào, dường như họ cứ luôn khiêu chiến với sự kiên nhẫn của đám chó độc thân.
Ngay cả ba mẹ hai nhà cũng không ngoại lệ khi được con trai vô thức dồn cả đống thức ăn cho cún vào mồm họ vậy.
Trên bàn ăn, đã được quản gia và nhà bếp làm theo sự căn dặn của Viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-ngo-thay-giao-la-chong-em/2453584/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.