" Ngoan, có anh ở đây. Anh sẽ không để cho ông ngoại có chuyện gì đâu. " Trương Gia Huy ôm chặt lấy cô, ôm ngang cô đứng dậy đi đến ghế salon ngồi xuống, anh đặt cô ngồi ở trên đùi vỗ lưng cô trấn an.
Cảm xúc của cô hiện tại cực kỳ bất ổn, cho dù hiện tại cô đang được anh ôm trong lòng nhưng cảm giác ấy của cô lại không hề thuyên giảm chút nào.
Trương Gia Huy nhìn cô như thế cảm giác rất đau lòng, anh ôm cô thật chắc chắn bàn tay to lớn của anh luôn vuốt ve lưng cô để trấn an lạnh giọng nói với Lưu Khiết: " Cậu ra ngoài đi, không có chuyện thì không được vào. "
- ---------------
Lưu Khiết gật đầu rồi đi ra ngoài để nhường lại không gian cho hai người, anh biết những lời khi nãy anh nói với lão đại nhà mình không biết mợ cả đã nghe thấy được bao nhiêu nhưng nhìn thấy cảm xúc hiện tại của cô anh đón chắc mợ cả đã nghe hết những gì mà anh nói rồi.
Thật sự anh không cố ý nói ra đâu, tuy nhiên nhìn vào họ sẽ thấy mợ cả nhà họ Trương là một người ngoài lạnh trong cũng lạnh, nhưng thực tế đã chứng minh rằng Lê Anh Thi là một người cũng có cảm xúc, nhưng cô chỉ dùng lớp vỏ bọc để ngụy trang mà thôi.
Trong phòng làm việc lúc này của anh, Trương Gia Huy vẫn duy trì hành động là vỗ lưng cô vợ nhỏ của anh, môi đã mím chặt, ánh mắt của anh cũng đã trở nên u ám hơn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-ngo-thay-giao-la-chong-em/2453567/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.