Lạc Vận Nhi không ngờ vừa tỉnh lại Lục Thừa Tiêu đã rời đi, cô ta ngủ mãi đến trưa, cũng không còn tâm trạng nào làm việc nữa, chặn hết số của trợ lý, ông bầu thậm chí cả công ty chủ quản, mấy ngày này cô ta luôn cảm thấy ruột gan rối bời... “Không được, tuyệt đối không thể tiếp tục thế này mãi! Ngày nào anh Thừa Tiêu không chạm vào mình, thì cứ ngày đó mình vẫn chưa thể ngồi vào vị trí Lục phu nhân được, trước đây mình đã tốn hết bao công sức, tuyệt không thể dở dang giữa chừng!” Lạc Vận Nhi cắn chặt môi dưới, đã trôi qua thời gian hai năm, mặc dù hai năm này, cô ta vẫn luôn ở bên cạnh Lục Thừa Tiêu, nhưng anh lại không hề chạm vào cô ta, đến ngay cả chủ động quan tâm cũng chưa từng, đừng nói là sẽ cưới cô ta!
Chiếc điện thoại được đặt ở bên cạnh bỗng vang lên, cô ta đang muốn lấy điện thoại rồi tắt nguồn, thì đột nhiên chú ý đến một tin nhắn được gửi đến. [Chị Lạc, tháng này Ninh Y sẽ tiến quân vào thành phố T, nếu như chị không quay trở về công việc, sợ rằng..] Nhìn thấy mẩu tin nhắn này xong, Lạc Vận Nhi lập tức giận dữ gầm thét lên! “Aaa! Ninh Y, đồ đáng chết Ninh Y!” Cô ta bật dậy khỏi giường, đánh răng rửa mặt xong rồi tô vẽ một lớp trang điểm tinh tế, được tài xế đưa đón cấp tốc đi đến công ty.
Trợ lý nhìn thấy Lạc Vận Nhi đi đến phòng hóa trang xong, nhanh chóng tiến lên phía trước. “Chị Lạc, cuối cùng chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-ngo-lay-phai-tong-tai/1169665/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.