Diệp Vãn Ninh, cô lại có gan nhốt tôi!
Lạc Vận Nhi điên cuồng liều mạng đập vào cửa:
Cô mau thả tôi ra!
Thái độ của Lạc Vận Nhi cứng đầu, thấy Diệp Vãn Nhi từ đầu chỉ cuối đều không có động thái gì, cô ta giận dữ thét to lên:
Cứu mạng, có ai không! Người phụ nữ điên này lại dám nhốt tôi lại
Rốt cuộc ai mới là người phụ nữ điên?
Cô thật muốn lấy cái gương ra cho Lạc Vận Nhi soi kĩ cái mặt mình, bộ dạng của cô ta bây giờ cực kỳ giống người điên trong lời cô ta vừa nói:
Dứt lời, Diệp Vãn Ninh quay người bỏ đi, không muốn nói thêm một câu nào với người phụ nữ không biết điều này nữa.
Lạc Vận Nhi tức tối ngồi lên chiếc ghế mềm trong phòng thay đồ, trừng mắt nhìn ra phía cửa, cô ta thấp giọng chửi rủa
Con hèn hạ này, lại dám nhất tôi ở đây!
Cô ta tức đến nỗi run cả chân, lông mày chau lại, mặt đầy căm phần chửi thêm:
Diệp Vãn Ninh, cô đợi đấy, tôi sẽ không để cô vừa ý đâu!
Dứt lời, Lạc Vận Nhi đột nhiên cảm thấy có chút khó chịu, cô ta bỗng nôn khan
Bị người phụ nữ kia chọc tức đến nỗi bụng khó chịu sao?
Lạc Vận Nhi lập tức hít một hơi thật sâu, sắc mặt trở nên trắng bệch:
Vốn nể tình đứa con trong bụng cô là của anh Thừa Tiêu, tôi còn định để cô sinh nó ra, nhưng bây giờ... cô đừng mơ, Diệp Vãn Ninh! Cô lại dám thách thức tôi! Cô lại dám nhốt tôi! Cô lại dám chọc tôi tức đến mức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-ngo-lay-phai-tong-tai/1169560/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.