Vừa mới đến gần bãi biển trong xanh, Diệp Vãn Ninh liền giống như một đứa trẻ vui đùa, cũng chỉ có khoảng khắc này, cô mới thể hiện ra một mặt khác của mình, ham chơi thích cười, đẹp đến không gì sánh bằng! 
Lại còn có cả cá nhỏ! Lục Thừa Tiêu, anh mau xem này... Thật đẹp quá! 
Nói nơi này là chốn thần tiên ở trần gian cũng không quá đáng một chút nào, thật không biết tên ngang ngược kia làm sao phát hiện được nơi đẹp để thế này! 
Dáng vẻ vui mừng phấn khởi của Diệp Vãn Ninh khiến khóe miệng Lục Thừa Tiêu bất giác kéo lên, nhìn cô đi xuống nước biển trong xanh, đuổi theo mấy chú cá nhỏ, anh lập tức lên tiếng: 
Xem ra cô quên mất sự dạy dỗ vừa nãy rồi đúng không? Chẳng nhẽ cô muốn ba ngày ba đêm không xuống nổi giường? 
Nghe thấy lời dặn dò của anh, Diệp Vãn Ninh liền dừng bước, đúng đúng đúng! Anh ta nói đúng! Cô nhất định phải chạy chậm lại chút, tránh ảnh hưởng đến cục cưng trong bụng, cô đưa tay xoa chiếc bụng nhỏ bằng phẳng mặt mang sự áy náy nói: 
Cục cưng, xin lỗi nhé mẹ ham vui quá rồi, chỉ nghĩ vui cho bản thân, suýt nữa thì bỏ quên mất con vào hố đen rồi. Cô dè dặt đuổi theo mấy chú cá nhỏ, mắt cá chân nhỏ nhắn ngâm trong nước biển, cảm nhận được sự mát lạnh dưới chân,cô nhận ra bản thân đã chơi được một lúc rồi, lập tức cẩn thận từng ly từng tý đi lên bờ. 
Lục Thừa Tiêu cũng không ngờ rằng bản thân lại ngắm cô lâu đến vậy, nơi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-ngo-lay-phai-tong-tai/1169509/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.