Không, điều này đối với kế hoạch của các anh mà nói, còn lâu mới đủ. 
Diệp Vãn Ninh lắc đầu, nhặt con chíp dưới đất lên, đúng lúc cô chuẩn bị nói rằng tập lại thêm lần nữa, Lục Thành Tiêu ở bên cạnh lại lên trước cô một bước, cướp đi quyền nói chuyện. 
Anh ngang ngược đứng dậy khỏi sofa, phút chốc đổi chiếc áo vest thường ngày Lang Hiếu hay mặc, đem con chíp đặt vào trong túi áo, rồi ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của cô, anh ôm chặt lấy cô vào lòng, hành động này khiến cho Diệp Vãn Ninh đỏ cả mặt... 
Đôi môi mỏng của anh mấp máy, nhẹ nhàng thì thầm bên tại cô nói: 
Nếu cô chỉ có chút bản lĩnh như vậy, làm người phụ nữ của Lục Thừa Tiêu tôi còn xa lắm 
Khinh thường, ngạo mạn,... Lời nói của anh còn kích thích ý chí chiến đấu của Diệp Vãn Ninh. 
Cô không thể để anh khinh thường được! Cô nở nụ cười, kiễng ngón chân lên, giơ tay khoác chặt vào cổ anh, lời nói như khiêu khích thốt lên: Tôi sẽ khiến anh nhận thấy, thực ra bản lĩnh của tôi không chỉ dừng lại ở đó! 
Cô cười nhu mì, đủ để khiến tất cả đàn ông phát điên lên vì cô! 
Vậy thì làm cho tôi xem đi. 
Giọng điệu bình thản, nhưng lại mang ý tứ không cho phép chống lại. Diệp Vãn Ninh được kích động, Kano ấn nút play lần nữa, âm nhạc êm ái lại vang lên... 
Cô ngước đôi mắt đẹp lên, nhìn Lục Thừa Tiêu hơi nở nụ cười, trong ánh mắt tràn ngập cảm xúc ám muội, ngay cả Diệp Vãn Ninh cũng không biết 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-ngo-lay-phai-tong-tai/1169501/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.