Chương trước
Chương sau
Không, điều này đối với kế hoạch của các anh mà nói, còn lâu mới đủ.
Diệp Vãn Ninh lắc đầu, nhặt con chíp dưới đất lên, đúng lúc cô chuẩn bị nói rằng tập lại thêm lần nữa, Lục Thành Tiêu ở bên cạnh lại lên trước cô một bước, cướp đi quyền nói chuyện.
Anh ngang ngược đứng dậy khỏi sofa, phút chốc đổi chiếc áo vest thường ngày Lang Hiếu hay mặc, đem con chíp đặt vào trong túi áo, rồi ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của cô, anh ôm chặt lấy cô vào lòng, hành động này khiến cho Diệp Vãn Ninh đỏ cả mặt...
Đôi môi mỏng của anh mấp máy, nhẹ nhàng thì thầm bên tại cô nói:
Nếu cô chỉ có chút bản lĩnh như vậy, làm người phụ nữ của Lục Thừa Tiêu tôi còn xa lắm
Khinh thường, ngạo mạn,... Lời nói của anh còn kích thích ý chí chiến đấu của Diệp Vãn Ninh.
Cô không thể để anh khinh thường được! Cô nở nụ cười, kiễng ngón chân lên, giơ tay khoác chặt vào cổ anh, lời nói như khiêu khích thốt lên: Tôi sẽ khiến anh nhận thấy, thực ra bản lĩnh của tôi không chỉ dừng lại ở đó!
Cô cười nhu mì, đủ để khiến tất cả đàn ông phát điên lên vì cô!
Vậy thì làm cho tôi xem đi.
Giọng điệu bình thản, nhưng lại mang ý tứ không cho phép chống lại. Diệp Vãn Ninh được kích động, Kano ấn nút play lần nữa, âm nhạc êm ái lại vang lên...
Cô ngước đôi mắt đẹp lên, nhìn Lục Thừa Tiêu hơi nở nụ cười, trong ánh mắt tràn ngập cảm xúc ám muội, ngay cả Diệp Vãn Ninh cũng không biết những cảm xúc này từ đầu mà đến
Đôi tay cô chậm rãi lại vừa nhanh chóng, sau ba giây, trong lòng bàn tay cô đã nắm được thêm một thứ đồ!
Tôi, thành công rồi?
Thực sự chỉ đơn giản như vậy? Diệp Vãn Ninh nhìn con chíp trong lòng bàn tay, cô tưởng rằng mình đang nằm mơ
Kỉ Trình Tân buông tay ra, lời anh nói như không thể có sai sót: . Ngôn Tình Sắc
Vừa nãy tôi đã nói rồi, cô rất có tài năng, tôi học mấy cái này phải mất cả ngày, nhưng cô chỉ phải học trong khoảng thời gian một tiếng, bây giờ chỉ cần tăng cường luyện tập, cô sẽ đạt được đến mức lão luyện!
Kỉ Trình Tân, cô ta giao cho cậu, giúp cô ta luyện tập thật tốt.
Kỉ Trình Tân gật gật đầu, sau đó hỏi bạn thân:
Cậu thì sao?
Tôi có việc phải làm.
Lục Thừa Tiêu không nói rõ rốt cuộc là chuyện gì, Kỉ Trình Tân cũng không hỏi tiếp, chỉ hướng dẫn Diệp Vãn Ninh tập luyện cho vững hơn, bọn họ đều biết tầm quan trọng của nhiệm vụ lần này, chỉ cần lơ là một chút sẽ mất cả chì lẫn chài
Tập luyện khoảng một tuần, lúc gặt hái thành quả, chính là tối nay! Nếu như tối này thất bại, tất cả đều đổ sông đổ biển, Diệp Vãn Ninh biết tầm quan trọng của tối nay! Cô cũng không dám manh động, dù sao thì tập đoàn Diệp Thị vẫn ở trong tay Lục Thừa Tiêu, chỉ cần một chút sơ suất tập đoàn Diệp Thị sẽ biến mất trên thương trường.
Cô chủ.
Kano dẫn theo thợ trang điểm chuyên nghiệp vào trong phòng khách của biệt thự, gật đầu với Diệp Văn Ninh:
Đây là ý của cậu chủ, bảo cô chủ sau khi thay xong, để hai thợ trang điểm này trang điểm cho cô, đồng thời đưa cô đến hội trường trước.
Diệp Vãn Ninh hiểu ý gập đầu, nên làm thế nào, mấy ngày trước Lục Thừa Tiêu đã nói rõ ràng với cô rồi. Đưa tay mở chiếc hộp cao cấp tinh xảo, bên trong là bộ váy đuôi cá cúp ngực màu trắng, đẹp đến mức khiến Diệp Văn Ninh phải nín thở ngắm nhìn rất lâu...
Cô chủ...
Diệp Văn Nình lập tức định thần lại, ánh mắt không nỡ rời khỏi bộ trang phục dạ hội đẹp tuyệt vời như vậy, quay người nhìn Kano.
Um?
Cô chủ, cô mau chuẩn bị đi, còn gần hai tiếng nữa, tôi sẽ đứng bên ngoài đợi.
Cảm ơn, tôi nghĩ sẽ không lâu đâu.
Thời gian khoảng hai tiếng là quá đủ! Những thợ trang điểm đằng sau Diệp Vãn Ninh lập tức lấy mấy chiếc hộp cao cấp tinh xảo ra đi theo Diệp Vãn Ninh vào phòng ngủ trên tầng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.