- Cũng không có gì đặc biệt cả, bởi vì ngày cháu nhặt được nó là ngày mùng sáu tháng sáu, hơn nữa số sáu cũng là số đẹp, Lục Lục là hợp lý nhất. 
Cô hi vọng Lục Lục sẽ sống tốt, cũng hi vọng giữa cô và Lục Thừa Tiêu hòa hợp hơn một chút … 
nhưng xem ra …. 
- Con bé này, đặt tên cho mèo mà cũng phải suy nghĩ kỹ thết Bà Lục cười không dứt, một già một trẻ hàn huyên tâm sự tới tận chín giờ … Bà Lục nhìn đồng hồ nhiều lần. 
- Thằng bé này tại sao vẫn chưa vê? Ngày nào nó cũng về muộn thế à? 
Diệp Vẫn Ninh khựng lại, cô không quen nói dối chỉ biết cười trừ nhưng hiện tại không thể không thể nói dối -Bà nội, không phải đâu, có lẽ hôm nay có việc gì gấp gáp cần giải quyết. Bà nội, đã chin giờ rồi, bà đi ngủ trước đi ạ … 
Bà Lục nhìn vê phía cửa, xem ra những gì thím Lý nói đều là thật. 
- Bà nội, trời vẫn đang mưa, cũng muộn rồi, con bảo người đi chuẩn bị phòng để bà nội đi nghỉ nhé. 
- Được rồi, được rồi … 
Bà Lục gật đầu, trong lòng có chút buồn phiên -Vãn Ninh, có phải hôm nào Thừa Tiêu cũng về muộn đúng không? 
Diệp Vấn Ninh biết bà Lục đang muốn khẳng định lại lời bà vừa nói. 
- À…. 
Diệp Vấn Ninh khựng lại rồi cúi đầu không dám nhìn vào đôi mắt tinh anh của bà Lục, rồi gật đầu. 
- Vâng, vâng ạ … thường rất muộn mới quay về, có đôi khi sáng sớm mới về. 
Nghe những lời 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-ngo-lay-phai-tong-tai/1169493/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.