"Xin lỗi mẹ, là ta sơ sót, ngài chớ tức giận!" Tô Mộc Kỳ xem như là phản ứng cực nhanh, lập tức há miệng xin lỗi.
Nhưng thật lâu vẫn không thấy đối phương có bất luận động tác gì, cô ta không khỏi ngẩng đầu nhìn xem, vừa nhìn liền muốn ngã ngửa.
Giờ phút này mặt mũi của Tôn Lệ Na khô quắt thối rữa, hai tròng mắt là hai cái lỗ đen kịt, nhìn kỹ thậm chí còn thấy được dòi bọ đang đắc ý nghoe nguẩy.
Tim cô ta 'thịch' một tiếng gần như ngừng đập, ngăn chặn cổ họng buồn nôn, cắn răng không nói lời nào.
"Khách khứa đều ở đây, cũng không biết nhịn một chút." Diệp Phong giống như không phải rất tán thành cách làm của Tôn Lệ Na, trầm giọng nói: "Bắt đầu dùng bữa thôi."
Tần Hạ trộm quan sát phu nhân Công tước cùng với Tô Mộc Kỳ. Một người bình thản tự nhiên dùng bữa, một người sắc mặt tái nhợt run rẩy cầm dao nĩa, có thể thấy được trạng thái của Tô Mộc Kỳ thật sự không xong.
Đáy lòng cô có chút đồng tình với Tô Mộc Kỳ. Lúc này đây, thân phận và gia thế của cô ta không cho phép bản thân cô ta cẩu thả.
"Ăn." Trước mặt không biết từ khi nào xuất hiện một một đĩa tôm lột vỏ sạch sẽ. Cô ngẩng đầu thấy La Đông đang xem cô, mũi không biết vì sao có chút cay cay.
Đều nói huynh trưởng như cha, nhưng thái độ La Đông đối với cô còn tỉ mỉ cẩn thận hơn cả ba Tần.
La Đông xem Tần Hạ hai mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-ngo-anh-trai-toi-la-than-linh-ton-quy/2833606/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.