Thiệu Từ Tâm cho rằng chính mình thật sự rất không có tiền đồ.
Thiệu Từ Tâm ah Thiệu Từ Tâm, tại sao Ôn Chi Hàn mới hôn mày một cái, hỏi mày một câu, mày đã chịu không nổi, tước vũ khí đầu hàng vậy?!
Eo nàng dựa vào bàn ăn, hơi hơi nghiêng đầu nhìn về đầu vai của người đang hôn môi mình.
Da thịt vô cùng mịn màng, hương thơm thanh nhã dịu dàng, không nơi nào không hấp dẫn người đến gần.
Nàng bất giác luồn tay vào mái tóc của Ôn Chi Hàn, nhẹ nhàng xoa xoa.
Mái tóc mềm mại, mượt mà, mang theo hương thơm dễ ngửi.
Hương thơm lây nhiễm ở trong lòng bàn tay nàng, tựa như in dấu ấn thuộc về Ôn Chi Hàn lên người nàng.
Đôi môi Ôn Chi Hàn mềm mại, nhu nhu, dừng ở da thịt nàng, cuối cùng một lần nữa trở về đôi môi của nàng.
Không thể kiềm chế mà mở miệng đón lấy đôi môi ngọt ngào kia, cầm lòng không đậu ôm chặt cô.
Đảo loạn một hồ xuân thủy.
Nàng như cũ không có biện pháp đẩy Ôn Chi Hàn.
Ở trước mặt Ôn Chi Hàn, nàng giống như là một khối băng nhỏ, chỉ cần đặt ở trong tay Ôn Chi Hàn, được cô che chở, hâm nóng, rất nhanh là có thể tan thành một vũng nước, làm cách nào cũng không thể lạnh nhạt được.
Đối mặt với Ôn Chi Hàn như thế, nàng bắt đầu tìm lý do cho bản thân.
Chuyện này không thể trách ý chí của nàng không kiên định, đây là vấn đề của Ôn Chi Hàn.
Ai bảo cô lớn lên phù hợp gu thẩm mỹ của nàng, kỹ thuật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-nghi-toi-di/997371/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.