Ăn xong bữa sáng, Ôn Chi Hàn chủ động phụ trách tính tiền. Khách trong tiệm không ít, tính tiền phải tốn một chút thời gian. Thiệu Từ Tâm và người quay phim đứng bên ngoài đợi cô, nhân tiện trò chuyện. Mặc kệ là đề tài gì, Thiệu Từ Tâm luôn có thể đáp lại không nhiều thì ít, hơn nữa, giọng điệu nhẹ nhàng, thái độ thân thiện, cho nên nhanh chóng kéo gần khoảng cách cùng anh trai quay phim. Chờ khi Ôn Chi Hàn trở ra, hai người này đã trò chuyện y như bạn bè. Nhìn đôi chân mày linh động đáng yêu của Thiệu Từ Tâm, Ôn Chi Hàn giương môi cười khẽ. Vị học muội này cô, năng lực xã giao vẫn luôn tốt như thế. "Vợ của cô quay lại rồi." Người quay phim nhắc nhở, vác máy ảnh trên vai điều chỉnh hình ảnh sao cho hai người vào cùng một khung hình. Thiệu Từ Tâm quay đầu lại, thấy Ôn Chi Hàn một người đứng ở cửa, đột nhiên trở nên nghiện diễn kịch quá độ. Nàng nhìn bên trái Ôn Chi Hàn, lại nhìn bên phải Ôn Chi Hàn, lúc này mới mở miệng hỏi: "Chị gái xinh đẹp này đi một mình sao?" Ôn Chi Hàn nhướng mày. Em muốn làm gì? Tiếp theo Ôn Chi Hàn liền thấy Thiệu Từ Tâm lộ ra một nụ cười cực kỳ xán lạn, thanh âm ngọt ngào vô cùng. "Thật trùng hợp, chị ơi, em cũng chỉ có một mình, đây là số mệnh do ông trời sắp đặt cho chúng ta đó!" "Em có thể hẹn chị đi dạo một vòng được không? Chúng ta có thể đi dạo trong công viên, nếu chị không muốn, chúng ta có thể đi dạo xung quanh tầng dưới của chung cư cũng được." "Chị ơi, chị thấy thế nào ạ?" — hiểu rồi, là diễn trong diễn. Ôn Chi Hàn nhoẻn miệng cười, phối hợp nói: "Đương nhiên có thể, đây là vinh hạnh của chị." Thiệu Từ Tâm tiến lên nắm tay trái cô, chạm tới nhẫn cưới lạnh lẽo, sắc mặt lập tức thay đổi, cao giọng nói: "Cái gì, chị kết hôn rồi ư?!" Nàng lập tức buông tay ra, giơ tay ôm quyền, vẻ mặt kiên định: "Là tại hạ thả thính sai người, tái kiến!" Tay của Ôn Chi Hàn còn chưa cảm nhận được độ ấm của ai kia: "?" Hoá ra còn có kịch bản như này à? Anh trai quay phim đang xem kịch hay: "?" Màn kịch này của cô còn khá là tréo ngoe ha??? Ôn Chi Hàn thấy nàng diễn đến nghiện, tâm niệm thay đổi thật nhanh, lập tức nắm chặt tay nàng, kéo nàng trở về bên cạnh, phối hợp diễn xuất cùng nàng. "Ừm, chị kết hôn rồi." "Nhưng mà, người cùng chị kết hôn lại không nhớ ra chị. Bởi vì, em ấy gặp phải một tai nạn bất ngờ, cho nên đã mất trí nhớ." Ôn Chi Hàn nắm tay nàng, bình tĩnh lại thâm tình: "Đây là nhẫn cưới của chúng ta, là em tự mình chọn lựa, tuy rằng mất trí nhớ, nhưng em vẫn đeo nó mỗi ngày, bởi vì trong tiềm thức của em vẫn còn yêu chị, hiểu không?" Diễn rất chân thật, nói có sách mách có chứng, mặt không đổi sắc. Hơn nữa, còn bí mật trộn lẫn một ít cảm xúc cá nhân vào đấy. Thiệu Từ Tâm: "?" Em thật sự không nghĩ tới chị sẽ phối hợp với em đến vậy, càng không nghĩ tới chị còn giúp em bổ sung bối cảnh nhân vật. Không hổ là chị á Ôn Chi Hàn, luôn làm em không thể ngờ được. Thiệu Từ Tâm lập tức tiếp diễn, quyết đoán ôm chặt cánh tay của cô: "Chị đẹp, chị có quyền — vợ ơi, em yêu chị." Ôn Chi Hàn ôn nhu cười mà sờ sờ đầu nàng. Anh trai quay phim: "......" Hắn thật sự không nghĩ tới Ôn Chi Hàn vậy mà cũng nguyện ý cùng Thiệu Từ Tâm hồ nháo như thế. Loại tinh thần "Nếu em thích, chị sẽ phối hợp cùng em hồ nháo" này, hoàn toàn chính là tình yêu! Đây nếu không phải tình yêu, hắn lập tức ăn tươi nuốt sống camera trên vai! Sau đoạn nhạc đệm nhỏ này, tiết tấu dần dần thư hoãn. Thiệu Từ Tâm không muốn diễn hề tăng thêm chút hiệu ứng chương trình nữa, mà ngoan ngoãn nắm tay Ôn Chi Hàn, chậm rãi đi dạo. Ngày thường các nàng rất ít cùng nhau ra ngoài đi dạo công viên như vậy. Hoặc là có công tác, không có thời gian, hoặc là cảm thấy không cần lãng phí thời gian nghỉ ngơi ra ngoài đi dạo. Ngược lại, lần quay chương trình này đã khiến thời gian ở chung của các nàng thật sự chậm lại và thoải mái hơn rất nhiều Ánh nắng dịu nhẹ và rực rỡ chiếu trên mặt đường, giống như một mặt hồ sáng óng ánh. Xung quanh dường như vẫn chưa thức giấc, yên tĩnh và thanh bình. Thiệu Từ Tâm hít một hơi thật sâu bầu không khí buổi sáng trong lành, mát mẻ, cả người đều thật sự thoải mái. Tất cả như biểu thị hôm nay sẽ là một ngày rất tốt đẹp. Ôn Chi Hàn rất thích như vậy. Cơm nước xong, nắm tay người mình thích, rời xa không khí náo nhiệt ngựa xe như nước, trên con đường yên tĩnh, nhàn nhã mà dạo bước. Có lẽ đây là chuyện không đáng nhắc tới đối với người khác, nhưng với cô đây là chuyện rất tốt đẹp cũng rất trân quý. Chỉ là không biết Thiệu Từ Tâm có thích hay không. Thiệu Từ Tâm không biết Ôn Chi Hàn suy nghĩ cái gì. Nàng lặng lẽ nhìn thoáng qua tay của hai người, bất giác đi theo bước chân Ôn Chi Hàn, khi thu hồi tầm mắt, khóe môi đã mang theo ý cười mà chính mình cũng chưa nhận thấy. Thật ra như vậy cũng khá tốt...... ...... Một ngày bình đạm ấm áp lại ngọt ngào trôi qua, ghi hình tập thứ nhất đã hoàn thành thuận lợi. Ôn Chi Hàn tuy rằng là lần đầu tham gia chương trình, nhưng không chút nào hoảng sợ, lại còn rất hiếu học. Sau khi camera cùng nhân viên công tác đều rút lui, cô sẽ chủ động cùng Thiệu Từ Tâm học tập cách để ghi hình chương trình tốt hơn, dò hỏi những việc cần chú ý. Cô làm như vậy không phải bởi vì thích việc này, mà là bởi vì thích Thiệu Từ Tâm. Cô hy vọng có thể làm tốt hết thảy, hy vọng có thể để lại cho Thiệu Từ Tâm kỷ niệm tốt nhất, hy vọng có thể trở thành một người hoàn hảo trong trái tim của Thiệu Từ Tâm, người mà có thể để nàng dựa dẫm cả đời. Thiệu Từ Tâm ngồi trên sô pha, nghiêng mình chống đầu, hồi tưởng lại màn thể hiện của Ôn Chi Hàn trong quá trình quay phim. Sau khi hồi ức xong, nàng vô cùng nghiêm túc nói: "Cứ duy trì như bây giờ đi, em cảm thấy như vậy là đặc biệt tốt." Ôn Chi Hàn không phải người trong giới giải trí như nàng, không phải lúc nào cũng tham gia chương trình, không cần phải học quá nhiều quy tắc như vậy. Hơn nữa, bản thân Ôn Chi Hàn chính là người ôn nhu lại có chừng mực, biết cái gì nên nói cái gì không nên nói, cô so với bất luận kẻ nào đều rõ ràng. Cho nên cứ duy trì hiện trạng như vậy, để mọi người biết đây là người ôn nhu, có cái gì không tốt? Dù sao Bồ Tát nhà nàng chính là tốt như vậy, ôn nhu như vậy, mới không cần sửa tới sửa lui! "Thật sự?" Ôn Chi Hàn đem tầm mắt đầu nhìn về người đang làm tổ trên sô pha, cõi lòng đây ý đồ riêng mà bắt đầu dò hỏi. "Từ Tâm hài lòng nhất là đoạn nào?" Thiệu Từ Tâm bỏ tay xuống, mắt nhìn phía trước, thật sự nghiêm túc suy nghĩ một hồi. Hài lòng...... Vấn đề này đối với nàng mà nói, không phải dễ trả lời. Khi nàng cùng Ôn Chi Hàn ở bên nhau, nàng vĩnh viễn đều là trạng thái thả lỏng nhất, chưa từng sinh ra một tia bất mãn, hẳn là lúc nào nàng cũng ở trong trạng thái hài lòng. Nếu muốn hỏi hài lòng nhất, vậy càng không dễ chọn. Cân nhắc một hồi, nàng rốt cuộc nghĩ tới: "Ôn Chi Hàn, em rất thích cùng chị đi dạo." "Tay nắm tay, đi ở trên đường yên tĩnh, rời xa hết thảy ồn ào, dù đi nơi nào cũng đều tốt." Nói xong, trên mặt nàng bất giác lộ ra vẻ thích thú, nhớ lại buổi đi dạo vào sáng sớm hôm qua. Nàng thích những ngày bình đạm lại nhẹ nhàng như vậy. Ôn Chi Hàn thật sự rất vui vẻ vì có thể nghe thấy đáp án này. Thiệu Từ Tâm thích cùng cô đi dạo, tay nắm tay, mà không phải cùng người khác. Đây giống như một quyền lợi đặc biệt dành riêng cho cô, ngoại trừ cô thì không có chọn đối tượng thứ hai. Cô bỗng nhiên có chút lạc quan. Đây có phải chứng minh, vị trí của cô ở trong lòng nàng cũng trở nên quan trọng hơn một chút rồi không? ...... Nháy mắt, cuộc phỏng vấn《 nhật ký tình yêu sau khi kết hôn 》 được phát sóng. Tập thứ nhất sẽ được phát sóng vào ngày thứ ba, và sẽ được cập nhật trên nền tảng được chỉ định vào lúc 8 giờ tối thứ sáu hàng tuần. Khi cuộc phỏng vấn được phát sóng, Ôn Chi Hàn còn ở công ty. Sau khi xử lý xong công việc, cô cầm máy tính bảng lên và mở video cuộc phỏng vấn. Cô muốn xem hiệu quả như thế nào cũng như phản ứng của cư dân mạng. Trước khi quay, cô đã cùng tổ chương trình ký hợp đồng ba chương, không được evil edit, không được phép mắng Thiệu Từ Tâm vì những vấn đề riêng của nàng, nếu không thì gặp nhau ở toà án. Hy vọng tổ chương trình sẽ không tự tìm phiền toái cho chính mình. Mở video cùng bình luận, đặt máy tính bảng lên bàn và chăm chú theo dõi Hình ảnh dần dần trở nên rõ ràng, cô cùng Thiệu Từ Tâm ngồi trên sô pha, vai kề vai, thoạt nhìn rất thân mật. Chỉ thấy các nàng còn chưa bắt đầu nói chuyện, bình luận đã nhảy lên. — meo meo meo meo quá xứng đôi — Tâm Tâm xinh đẹp, boo boo! — Ôn Cố Tri Tâm* là tuyệt nhất!
— mami cuối cùng cũng chờ được hai đứa, fans CP ăn tết đi! — ét ô ét, tại sao chỉ là ngồi cùng nhau thôi mà cũng xứng đôi vừa lứa như vậy, phải trói lại mới được, hai người phải bên nhau hạnh phúc đến già cho tôi! Ôn Chi Hàn: "......" Cuối cùng cô nhấn like một cái. Não bộ tự động loại bỏ những bình luận muốn hôn vợ của mình ra — những người này, không đứng đắn, vậy mà dám nghĩ tới hôn vợ của người khác. Sau khi nhấn like vài bình luận, cô bắt đầu xem phỏng vấn. Toàn bộ video, biên tập cắt nối không có vấn đề, hậu kỳ cũng rất tốt, hết thảy đều rất tốt — chỉ là nhấn like có chút mệt. Mỗi khi cô nhìn đến những bình luận, khen các nàng xứng đôi, chúc các nàng bên nhau mãi mãi, hoặc là ti tỉ những lời hay ý đẹp khác, cô đều tận tình like hết. Bình luận nói rất hay, đó là nguyện vọng đơn giản của cô nhưng lại khó có thể hoàn thành. Từ tận cõi lòng của mình, cô hy vọng rằng một ngày nào đó những mong ước tốt đẹp này sẽ thành hiện thực. ... Thiệu Từ Tâm cũng đang xem video phỏng vấn, cũng ở vừa nhìn vừa nhấn like. Nhưng nàng không like bình luận khen các nàng xứng đôi, nàng chỉ like bình luận khen Ôn Chi Hàn xinh đẹp. Không có nguyên nhân khác, chủ yếu là bình luận khen quá đúng, quá hay, mỗi một câu đều có thể chạm tới tim nàng, dùng từ còn không lặp lại, khiến nàng luôn cầm lòng không đậu lấy một loại tâm lý "Tư tưởng lớn gặp nhau" vui sướng mà bấm like. Có thể thấy nhiều người khen Bồ Tát nhà nàng xinh đẹp xinh đẹp, nàng thật sự rất là vui vẻ. Người nào đó họ Thiệu nàng vui sướng chính là đơn giản như vậy! Dung Nhã quay đầu liền thấy nàng ôm di động cười tủm tỉm, tức khắc cảm thấy tò mò: "Cười cái gì đấy gái?" Thiệu Từ Tâm vui vẻ ra mặt mà nói: "Thấy người khác khen Ôn tổng nhà em xinh đẹp, em vui." Dung Nhã tức khắc cảm thấy buồn cười: "Khùng hả gái? Người ta khen Ôn tổng, cũng không phải khen em." Thiệu Từ Tâm nhướng mày: "Khen chị ấy, chính là khen em." Dung Nhã: "Khen em cái gì?" Thiệu Từ Tâm lý lẽ hùng hồn: "Khen ánh mắt của em rất tốt ó." Dung Nhã: "......" Vậy mà cũng nghĩ được, bản lĩnh này chỉ có em có thôi đó. Ngồi ở ghế phía trước, Lâm Mộc Mộc cũng phụ họa nói: "Không sai, ánh mắt của Từ Tâm thật sự rất tốt." Thiệu Từ Tâm: "Cảm ơn nha ~" Dung Nhã: "Đi đi đi, Mộc Mộc em cũng không nên bị em ấy dạy hư thành một cái vai phụ." "Em dạy hư người ta hồi nào, em chỉ đơn giản hy vọng toàn thế giới đều có thể thấy mỹ mạo của Ôn tổng nhà em thôi!" "Ôn Chi Hàn xinh đẹp như vậy, em không cho phép có người chưa xem đoạn video phỏng vấn này!" Từ từ...... Đột nhiên, nàng nhớ tới một người. Nói không chừng người này còn chưa xem video phỏng vấn này. ... Ôn Úc đang ở công ty vừa mắng chửi Ôn Chi Hàn trong lòng, vừa ngậm đắng nuốt cay mà làm việc. Ôn Chi Hàn khi không an bài nhiều việc như vậy làm gì, thật là quá ác độc, quá không có nhân tính! Đúng lúc này, di động của cô ta bỗng nhiên rung lên một chút. Thiệu Từ Tâm phá lệ địa chủ động mà gửi tin nhắn cho cô ta. Điều này làm cho cô ta vui sướng vạn phần, chỉ là nội dung có điểm kỳ quái. [ Từ Tâm ]: Click [ tình yêu ] vào [ tình yêu ] để [ tình yêu ] xem [ tình yêu ] chị [ tình yêu ] gái [ tình yêu ] xinh [ tình yêu ] đẹp Rất giống là bị hack nick. Nhưng mà, đang lúc cô ta chuẩn bị hỏi một câu "Em có phải bị hack nick không", Thiệu Từ Tâm bên kia lại chia sẻ một cái liên kết cho cô ta. Đó là một cái video. Một video phỏng vấn Thiệu Từ Tâm cùng Ôn Chi Hàn tham gia ghi hình chương trình vợ vợ. Đột nhiên bị một bát cẩu lương đập vào mặt không kịp trở tay luôn á trời. Ôn Úc: "......" Tôi thà là em bị hack nick!!!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]