Ôn Chi Hàn biết mạch não của Thiệu Từ Tâm luôn luôn thoát khỏi tầm vũ trụ, nhưng không nghĩ tới sẽ thoát xa như vậy.
Ngủ ở phòng sách, cũng mệt em nghĩ được như vậy đó....
Thiệu Từ Tâm nhìn dấu chấm này hỏi của cô, lại đánh xuống một hàng chữ: [ em nói không đúng sao? Nhà chị chỉ có phòng ngủ và phòng sách là có giường thôi, chị cũng không thể để em ngủ sô pha chớ! ]
[ Ôn tổng ]: Chị sẽ không để em ngủ sô pha, cũng sẽ không để em ngủ ở phòng sách
[ Ôn tổng ]: Nhưng là Từ Tâm, vì sao em cảm thấy chị sẽ để em ngủ ở phòng sách?
Thiệu Từ Tâm trả lời đến đúng lý hợp tình.
[ Thiệu Từ Tâm ]: Bởi vì nhà chị chỉ có hai cái giường á, cũng không thể để em ngủ sô pha, vậy em đây cũng quá thảm rồi, tốt xấu gì em cũng là thiên kim tiểu thư nha
[ Thiệu Từ Tâm ]: Ngủ phòng của chị lại càng không thể
[ Thiệu Từ Tâm ]: Phòng ngủ là có tính tư mật cùng sự thoái mái của không gian riêng tư, không thể bị người ngoài quấy rầy, nếu không sẽ rất là không thoải mái, tôn trọng không gian riêng tư của nhau, ý thức tôn trọng này em vẫn có
Ôn Chi Hàn nhìn mấy dòng chữ này cảm thấy vừa bất đắc dĩ lại buồn cười.
Nói về đạo lý nhưng thật ra không có sai, chính là nói không đúng chỗ.
Cô thật sự một chút cũng không nghĩ như vậy nha...
Tiếp theo Ôn Chi Hàn liền thấy Thiệu Từ Tâm gửi lại đây một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-nghi-toi-di/997358/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.