Ôn Chi Hàn nhìn chiếc váy ngủ Thiệu Từ Tâm mặc ngày hôm qua, được đặt trên cái ghế trước cửa sổ, là cô khi rời giường từ trên mặt đất nhặt lên đặt ở đó.
Cô đi qua, duỗi tay cầm lấy váy ngủ.
"Từ Tâm, chị giúp em mặc quần áo, đừng để bị cảm lạnh."
Thiệu Từ Tâm mới vừa lùi về ổ chăn nghe thấy thanh âm của cô, lay cái chăn chui ra, lộ ra một đôi mắt nhỏ, sau đó đem mặt dò ra, quan sát Ôn Chi Hàn.
Chỉ thấy Ôn Chi Hàn mặc quần áo thoải mái ở nhà, trên chiếc mũi cao thẳng mang mắt kính tơ vàng văn nhã cấm dục, tóc dài nhu hoà tản mạn mà rơi xuống, quanh thân tản ra cảm giác dịu dàng mà lười biếng, khiến người ta không dời mắt được.
Thiệu Từ Tâm nhìn đến đôi mắt sáng ngời.
Nàng trời sinh thích những thứ xinh đẹp, điểm này không thể nghi ngờ.
Mà Ôn Chi Hàn lại rất xinh đẹp, đặc biệt là dáng vẻ này của cô, mỹ đến không thể dời mắt, càng làm cho nhân tâm hướng về cô, trong mắt lộ ra kinh hỉ.
Đương nhiên, nàng đối với cô chỉ là thưởng thức vẻ bề ngoài, sẽ không vì đối phương mà động tâm.
Người nào đó họ Thiệu đã đóng cửa trái tim, tuyệt đối sẽ không động tâm!
Nhưng ánh mắt của nàng vẫn rất là trắng trợn, rất thành thật mà dính ở trên người đại mỹ nhân Ôn Chi Hàn, không hề chớp mắt.
Nàng nhìn Ôn Chi Hàn cầm quần áo, bước đi không mềm không cương, bình tĩnh mà đi đến mép giường ngồi xuống.
Trong nháy mắt này, nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-nghi-toi-di/997344/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.