Thiệu Từ Tâm bỗng nhiên không quá hiểu rõ ý tứ câu nói kia của Ôn Chi Hàn.
Nghe giống như là có ẩn ý, cất giấu thiên ngôn vạn ngữ, nhưng ngữ khí Ôn Chi Hàn lại trước sau như một, làm người hoảng hốt, cho rằng những cái đó chỉ là ảo giác.
"Chị là đang..."
Thiệu Từ Tâm ý đồ nghiền ngẫm tâm tư cô.
"Nói về chức nghiệp của chị?"
Nàng hiện tại không nghĩ ra được giải thích khác.
Ôn Chi Hàn nhìn nàng nhẹ nhăn mày cùng ánh mắt tò mò, thần sắc bất biến, vẫn như cũ bình tĩnh, ôn ôn nhu nhu, rồi sau đó nhẹ nhàng mà gật đầu một cái.
Cô không có phủ nhận cái đáp án này.
Thiệu Từ Tâm hoàn toàn hiểu rõ.
Nàng nhớ lại kịch bản phim, vai chính cuối cùng đều sẽ yêu đương.
Nàng nói nàng là vai chính, mà Ôn Chi Hàn lại nói chính mình không phải, cái này còn không phải là đang phủi sạch quan hệ, phân rõ giới hạn sao!
Tuyệt đối không yêu đương sao, hiểu hiểu hiểu.
"Chị yên tâm." Thiệu Từ Tâm đáng tin cậy mà nói: "Em có thể hiểu được."
"Đi thôi đi thôi, về nhà, có gió rồi, lạnh."
Vừa nói xong, trước mắt bỗng có một bàn tay duỗi đến, ngón áp út còn mang nhẫn cưới các nàng chọn lựa.
Thiệu Từ Tâm tầm mắt giảo hoạt chuyển qua Ôn Chi Hàn.
Chỉ thấy Ôn Chi Hàn ôn hòa mà cười: "Gót giày của em cao như vậy, chị dắt em đi."
Thiệu Từ Tâm không có nghĩ nhiều, đem tay đặt vào tay cô.
"Cảm ơn Ôn tổng."
Ôn Chi Hàn mỉm cười: "Không khách khí."
Hai tay nắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-nghi-toi-di/997328/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.