Ôn Chi Hàn cầm một viên kẹo vị dâu tây trong lòng bàn tay.
Trong khoảng lặng, khuôn mặt của Thiệu Từ Tâm và dáng vẻ nàng hôn cô với viên kẹo vị dâu trong miệng bất giác hiện lên trong đầu cô.
Họ đã hôn nhau không biết bao nhiêu lần, nhưng mỗi lần hôn, cô vẫn cảm thấy tim đập chân run, vui sướng và thỏa mãn.
Giống như sự hài lòng của thời điểm này.
Không ai có thể nói cho cô biết những viên kẹo này là do Thiệu Từ Tâm cố ý làm hay cô chỉ đang tự mình đa tình.
May mắn thay, giờ đây cô cũng có tư cách thiên vị nàng.
Từ thái độ không nỡ của Thiệu Từ Tâm đối với cô trước khi nàng rời đi, có lẽ đó thực sự là cố ý ...
Cứ coi như cố ý đi.
Coi như nó là một ảo mộng được Thiệu Từ Tâm hào phóng ban tặng cho cô.
Con người luôn có một chút ước mơ để tiến về phía trước.
Ôn Chi Hàn đứng dậy, tìm một cái hũ rỗng, cho toàn bộ kẹo vào, đàng hoàng cho vào túi.
Ngày mai cô sẽ mang kẹo đến công ty, đặt trên bàn, ngước mắt lên là có thể nhìn thấy, như thể Thiệu Từ Tâm chưa từng rời đi, vẫn luôn ở bên cạnh cô.
Chỉ còn một chiếc kẹo trong lòng bàn tay.
Cô nhìn viên kẹo được đóng gói rực rỡ và không nói gì.
Một lúc sau, năm ngón tay chụm lại nắm chặt lấy viên kẹo.
— Cứ cho là cố ý đi.
......
Thiệu Từ Tâm làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-nghi-toi-di/2834029/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.