Thiệu Từ Tâm gửi tin nhắn cho Ôn Chi Hàn, nói cho cô mình đang ở đâu. 
Đặt điện thoại xuống, chống cằm, nàng trầm ngâm nhìn cảnh tượng bên ngoài cửa kính xe, trong đầu cứ tua đi tua lại cảnh tượng vừa nhìn thấy. 
Ôn Úc và Điền Gia Hà cãi nhau. 
Mặc dù trong trí nhớ của nàng, hai người chưa từng xảy ra xung đột, nhưng Ôn Úc chưa từng tỏ ra chán ghét Điền Gia Hà, chứ đừng nói là hung ác hất tay nàng ta ra. 
Ngay cả khi Điền Gia Hà làm trời làm đất, nàng ta vẫn là bảo bối đầu quả tim của Ôn Úc. 
Hôm nay nhìn thấy cảnh này, nàng không khỏi cảm thấy lạ, rất kỳ lạ. 
Rõ ràng kiếp trước, hai người nắm chặt tay nhau đứng trước mặt nàng, cảnh bọn họ chân thành nói ra hai người là chân ái vẫn còn in đậm trong trí nhớ của nàng, sao bây giờ lại thay đổi? 
Nàng nhớ lại ngày đó nàng chuốc say Ôn Úc. 
Lúc đó Ôn Úc đã nói gì? 
À, cô ta nói rằng Điền Gia Hà không tốt, cô ta không hài lòng khi ở bên Điền Gia Hà. 
Đó là loại không tốt gì, và tại sao lại không hài lòng? 
Nàng đột nhiên tò mò, nhưng không phải đặc biệt tò mò. 
Hỏi Ôn Úc không được, hỏi người khác cũng không ra đáp án, nàng còn tò mò làm gì? 
Dù sao nàng cũng đoán được Ôn Úc tên cặn bã này sống không tốt, như vậy là đủ rồi. 
Chiếc xe chạy về phía Quang Lam, không để ý đến khung cảnh phía 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-nghi-toi-di/2834006/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.