Biết Thiệu Từ Tâm sẽ không dễ bị người khác xúi giục, Ôn Chi Hàn cảm thấy yên tâm.
Miễn là Thiệu Từ Tâm tin tưởng cô hơn bất kỳ ai khác, thì mỗi bước cô đi sẽ an toàn cho đến khi cô sẵn sàng phá vỡ sự cân bằng hiện tại, được voi đòi tiên trên phương diện tình cảm, công thành chiếm đất.
"Ngủ đi." Thiệu Từ Tâm nói.
Nàng nhích người sang một bên, chừa một nửa vị trí cho Ôn Chi Hàn, sau đó vỗ xuống giường.
"Ngày mai còn phải chuẩn bị phát sóng trực tiếp, ngủ sớm nạp năng lượng nào."
Ôn Chi Hàn đồng ý rồi nằm xuống bên cạnh nàng.
Đắp chăn bông lên, tắt đèn và căn phòng trở lại yên tĩnh.
Ngoài cửa sổ mọi thứ đều yên tĩnh, ánh trăng lọt vào trong phòng lờ mờ xuyên qua rèm cửa màu trắng.
Bóng đêm hoà hợp, đêm dài quạnh hiu.
Ôn Chi Hàn mở to hai mắt nhìn chằm chằm trần nhà.
Phải mất một lúc cô mới nhắm mắt lại, tìm kiếm cơn buồn ngủ.
Sau đó, cô nghe thấy một giọng nói phát ra từ bên cạnh mình, Thiệu Từ Tâm dường như trở mình trong bóng tối, sau đó quần áo của cô bị kéo nhẹ hai lần.
"Ôn Chi Hàn." Giọng của Thiệu Từ Tâm cực kỳ mềm mại và dịu dàng, dường như sợ làm cô sợ hãi.
"Hửm?" Cô đáp lại.
Thiệu Từ Tâm nắm góc áo của cô vẫn chưa buông tay.
"Ngày mai sẽ phát sóng trực tiếp."
"Ừm, chị biết."
"Em cũng ở đó nên chị đừng lo lắng."
"Được, chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-nghi-toi-di/2833999/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.