Vì ngủ quá trễ nên khi thức dậy đã là chiều hôm sau, Kỷ Từ Mộ ngồi ở sô pha gần đó làm việc với laptop, thấy tôi đã tỉnh, anh hỏi: "Đói bụng không? Để anh gọi đồ ăn nhé."
Tôi lặng lẽ nhìn anh, đột nhiên có một suy nghĩ, nếu vẫn chưa nhớ lại, bây giờ chắc anh vẫn nằm bên cạnh tôi, thấy tôi tỉnh sẽ liền như con cún cọ vào người, làm nũng gọi bà xã.
Kỷ Từ Mộ đặt laptop sang một bên, đi tới, duỗi tay sờ trán tôi: "Mệt à?"
Tôi muốn nói không sao thì bỗng dưng nghĩ đến một việc khác.
"Đúng rồi, tối qua mệt quá nên quên còn một việc."
"Việc gì?"
Tôi khoanh tay ngồi dựa vào đầu giường, liếc xéo anh: "Nghe nói người nào đó gặp tai nạn giao thông là vì nhận được tin của tình đầu, kích động đuổi theo nên mới đi quá tốc độ. Em còn nghe nói mình chỉ là thế thân của tình đầu người ta, liên hôn chỉ là cái cớ."
Thấy thái độ của anh từ hoang mang đến kinh ngạc rồi hoảng loạn, tôi cười thầm, thì ra con người này lại có bộ mặt thật như vậy.
Không biết ai khi nãy ngồi bên sô pha cứ nhìn về phía này, vừa thấy tôi tỉnh liền giả bộ bận rộn.
Cho anh giả bộ đấy!
Nói về diễn xuất thì tôi nhận được vô số giải thưởng đây này!
"Bà xã, em nghe anh giải thích đi, anh không có."
Tôi lạnh lùng: "Không có gì? Anh nghĩ em sẽ tin à?"
Bây giờ mọi sự bình tĩnh thong dong khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-muon/3546699/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.