Lúc Kỷ Từ Mộ ra tìm tôi thì Thạch Lộ Nhân đang định đi trước.
Không ai nói gì cả, Kỷ Từ Mộ như bị đụng trúng, lảo đảo đi tới, trùng hợp làm sao lại ôm lấy tôi.
"Bà xã, anh bị người ta đụng trúng, đau quá."
Tôi: "..."
Cái tên thích diễn này!
Thạch Lộ Nhân nhíu mày, trên mặt như viết rõ ba chữ "đồ thần kinh", sau đó tức giận bỏ đi.
Thấy người ta đã đi rồi, tôi đẩy Kỷ Từ Mộ ra: "Uống rượu à?"
Kỷ Từ Mộ phủ nhận: "Không có."
Tôi lặng lẽ nhìn cho đến khi anh ta chột dạ chớp mắt: "À."
Kỷ Tử Mộ giật mình: "Bà xã? Có phải bà xã giận rồi không?"
Tôi hỏi lại: "Anh đã làm gì sai sao? Sao em phải giận?"
"Anh uống rượu..."
"Uống thì uống thôi." Tôi đưa tay giúp anh ta chỉnh lại cổ áo, "Đều là người trưởng thành, uống vài ly thì có sao, không chết được."
Kỷ Từ Mộ há hốc mồm.
Thấy anh ta sững sờ ngốc nghếch, tôi bật cười. Cũng không còn sớm nữa, chúng tôi vào trong chào mọi người rồi về trước.
Trên đường về, Kỷ Từ Mộ vô cùng im lặng, anh ta cúi đầu, không biết đang nghĩ gì, tôi tò mò mấy lần nhìn sang nhưng không chủ động hỏi.
Về đến nhà, nhớ ngày mai có buổi quay quảng cáo, tôi nhờ dì giúp việc nấu canh giải rượu cho Kỷ Từ Mộ rồi vào phòng tắm rửa mặt.
Lúc tôi trở ra, Kỷ Từ Mộ đang ngồi ở sô pha, có lẽ vì mới tắm xong, tóc anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-muon/3546693/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.