Nhã Hinh nhanh chóng sắp xếp mọi thứ cùng quản gia. Trước tiên tiễn khách quý, sau đó ném hai mẹ con Vũ Đồng về Giản gia.
Ai nhìn vào cũng hiểu rõ Vũ Đồng muốn câu dẫn Cảnh Bân nhưng không thành, lại khiến bản thân gặp nạn. Mà hiện tại khách quý quy tụ ít nhiều gì cũng là người trong hắc đạo tôn trọng sùng bái anh. Họ sẵn lòng thủ tiêu luôn cặp mẹ con kia.
Nhã Hinh đóng cửa lại, lúc này mới đi lại gần Cảnh Bân đang ngồi im trên giường mà lo lắng.
“Lục Bân, anh có sao không?”
Bàn tay mát lạnh áp vào gò má ấm nóng khiến anh nhất thời ngẩng đầu. Ánh mắt đang tan ra dần lấy lại tiêu cự.
“Nhã Hinh, anh bị bỏ thuốc.”
“Thuốc?” Cô nhíu mày, tay chân lập tức quơ loạng kiểm tra thân thể anh: “Anh cảm thấy sao rồi? Thuốc gì? Để em kêu bác sĩ tới…”
Giây sau, anh chụp lấy tay cô, gương mặt thoáng ửng hồng hơn: “Là thuốc kích thích. Nên hiện tại em cách xa anh một chút. Anh sợ bản thân không kiềm chế được.”
Nhã Hinh ngớ người, chậm chạp hiểu ra ban nãy Vũ Đồng chơi trò hèn kế bẩn như thế nào. Lửa giận bộc phát trong người nhưng khi thấy anh khó chịu thì cô cũng sốt ruột theo.
Cảnh Bân thấy Nhã Hinh im lặng, mới thoáng thả tay cô ra. Nào ngờ tới cô ngồi hẳn lên đùi anh, hai tay ôm chặt cổ anh chẳng rời.
“Nhã Hinh, em…”
Giây sau, cánh môi mỏng của anh bị cô chiếm đóng. Cả người anh cứng đờ, tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-muon-yeu-lai-cang-say-dam/3428677/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.