“Hất nước vào mặt nó đi.”
Sau câu nói đó, một làn nước lạnh lẽo thẳng thừng đổ từ trên đầu Nhã Hinh xuống khiến cô choàng tỉnh khỏi cơn ác mộng. Một cơn ác mộng mà cô cố gắng thoát ra khỏi sự ràng buộc của số mệnh đen tối.
Nhìn lại bản thân đang mặc đồng phục cùng phù hiệu năm cuối cấp ba, Nhã Hinh nhận ra mình đã trở về năm năm trước, thời điểm cô vẫn tràn ngập khát vọng vào tương lai tươi sáng trước khi bị bán cho ông trùm hắc bang.
“Chị Vũ Đồng, chị ta hình như bị lạnh đến ngu ngốc rồi.”
Giọng nói của những người xung quanh bắt đầu dồn dập hơn, nhưng sau hai chữ Vũ Đồng kia thì Nhã Hinh chẳng còn nghe được thêm bất cứ lời nào. Cô từ từ ngẩng đầu, trước mặt chẳng phải là cô em gái mà mình đã hết lòng yêu quý sao?
Vũ Đồng là em gái cùng cha khác mẹ của Nhã Hinh. Sau khi mẹ cô mất tích, ông Giản dắt về một người tự xưng là Giản di đi kèm cô em gái tên Vũ Đồng. Ở trước mặt ông Giản, hai người họ luôn là bộ dạng yêu thương và quan tâm cô hết mực, nhưng sau lưng luôn tìm cách bôi nhọ cô. Khi ấy cô lại quá ngây thơ, cứ mong chờ vào thứ tình cảm rắn rết.
Nhã Hinh cố gắng hết sức để giành được điểm cao trong các cuộc thi, cũng vì tham lam chút sự ấm áp từ ông Giản. Cuối cùng ông ta bán cô cho ông trùm hắc bang Cảnh Bân để trả món nợ mà công ty mắc phải.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-muon-yeu-lai-cang-say-dam/3394685/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.