“Cố Trạch Minh”
Cô xoay người, khuôn mặt ửng hồng.
Người kia dời mắt, miệng lại trả lời: “Thế nào?”
“Em ghét anh, cực kỳ ghét”
Đường Chỉ Nam mím môi.
Cô thừa biết lời này thật sự không có sát thương đối với anh, có khi lại như cái đấm nhẹ vào lồng ngực anh, là đấm yêu!
Cố Trạch Minh buồn bực cười: “Anh biết rồi”
“…”
Thấy anh vẫn không biểu hiện sự bất mãn mà chỉ lẳng lặng cầm máy tính đến sopha làm việc. Đôi mắt Cố Trạch Minh dạo này hình như lại có hơi yếu, anh nheo mắt, đôi mày chợt chau lại giống như đang khó chịu.
Dường như không muốn để cô nhìn thấy nên Cố Trạch Minh vội quay đi. Tiếc là Đường Chỉ Nam sớm đã bị điều đó lọt vào tầm mắt.
“Anh làm sao vậy? Mắt có vấn đề à?”
Cô lo lắng đứng dậy đi theo hướng của anh.
Người kia không đáp, tránh ánh mắt của cô.
“Cố Trạch Minh, đứng yên!”
Quả nhiên anh chẳng nghe lời, miệng còn khẽ cười: “Quan tâm anh sẽ khiến sự ghét bỏ của em giảm xuống đấy”
“Đã trễ rồi, em nghỉ ngơi đi”
Đường Chỉ Nam chua xót.
Rõ ràng cô không nên nói như vậy. Bản thân cô lẳng lặng đi vào phòng tắm.
Đến khi cô lên giường cũng không thấy Cố Trạch Minh trở về phòng. Không biết anh đã sang phòng khác ngủ hay vẫn sẽ trở về, cô lại nằm đợi anh.
Đương nhiên hi vọng anh sẽ về phòng…
Dạo này Cố Trạch Minh không ít công việc, anh vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-muon-xa-em/3551293/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.