Nhìn hai người bối rối, thím Lâm không khỏi lắc đầu: “Khổ thân bà ấy, không muốn con đi”
Đường Chỉ ngượng cười, cô tạm biệt thím rồi vào nhà. Anh từ đầu đến cuối cũng không nói gì, có lẽ hiểu tâm tình của cô.
Chỉ thương Nguyệt Quế một thân một mình, chồng mất, nợ nần không biết bao nhiêu, con gái lại đi lấy chồng, tìm cách trả nợ. Bà thương, nhiều lần không muốn, nhưng suy cho còn, Đường Chỉ Nam chỉ muốn tròn bổn phận.
“Tôi không đói, em nghỉ ngơi đến tối lại nấu”
Đang cất thức ăn gọn vào, nghe anh nói, cô có hơi bất đắc dĩ: “Anh không đói nhưng em thì đói rồi”
“…”
“Thật ra, không phải tôi muốn chia cách mẹ và em”
“Chú út từ nước ngoài trở về, muốn em cùng tôi đến thăm hỏi một chuyến”
“Vậy sao, khi nào?” Cô ồ một tiếng.
Đường Chỉ Nam có nghe qua về chú út của Cố Trạch Minh, chỉ là nghe sơ sau khi kết hôn. Hình như chỉ còn chú út là người thân duy nhất của anh, cũng là người cứu rỗi cuộc đời Cố Trạch Minh nên đối với anh mà nói, tôn trọng kính nể chú út như bố.
“Không vội”
Anh ngồi vào bàn ăn nhận lấy cốc nước cam từ tay cô: “Dù sau chú ấy cũng không đi nữa”
Cô kết hôn với Cố Trạch Minh nhưng lại chưa từng làm dâu nhà anh một ngày nào. Bây giờ, anh chủ động đưa cô về nhà họ Cố, đương nhiên cô cũng phải chuẩn bị tinh thần tốt.
Đợi Cố Trạch Minh trở về phòng, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-muon-xa-em/3406481/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.