Đường Chỉ Nam có hơi dừng tay sau đó như không có gì mà tiếp tục: “Thì sao?”
“???”
Cô bình thản nói tiếp: “Tớ và anh ấy vốn chẳng có gì, bọn họ có vì tình đi chăng nữa thì tớ làm gì bây giờ?”
Châu Khả bật cười: “Nha đầu nhà cậu nguyện hiến dâng Cố Trạch Minh cho người ta sao?”
“Đừng luyên thuyên nữa”
“Tớ bận lắm”
Châu Khả thấy cô không muốn nói chuyện đành ngắt máy.
Đường Chỉ Nam một mình cắm cúi dán dán may may đến tận nửa đêm, sợ buổi sáng sẽ muộn giờ làm cô mới lên giường nghỉ ngơi.
Không biết có phải quá mệt hay không, lúc dì Hồng gọi cô dậy ăn sáng cùng Cố Trạch Minh cô lại nói là muốn ngủ thêm.
Người đàn ông ngồi trên bàn ăn, đôi lúc lại nhìn đồng hồ, anh đã sắp muộn cuộc họp nhưng lại muốn đợi cô cùng ăn.
“Cậu chủ, Chỉ Nam vẫn còn ngủ”
Anh gật đầu: “Cô ấy không đi làm sao?”
Dì Hồng lắc đầu: “Có lẽ đã đổi ca”
“Vậy thì đợi cô ấy dậy, giúp cô ấy hâm thức ăn lại”
Cố Trạch Minh không động đũa, trực tiếp đứng lên.
Lúc anh đến công ty, dường như ai cũng cảm thấy ám khí rất lớn, cảm giác không thể chọc vào. Ninh Giang nhìn thấy, không thể không trêu chọc:
“Sếp Cố, anh làm sao sáng sớm đã tức giận?”
Cố Trạch Minh ngồi vào bàn mặc kệ người kia nhiều chuyện bám theo.
“A, hôm nay Đường Chỉ Nam không chúc anh buổi sáng vui vẻ à?”
“Hay là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-muon-xa-em/3406471/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.