Ta ngẩng đầu lên, cắn môi căm tức nhìn Khổng Văn còn đang làm bộ tập trung tinh thần nghe báo cáo.
Hắn cười tà dùng khoé mắt liếc nhìn ta một cái, cầm điền khiển từ xa trong tay giơ lên như ẩn như hiện, tựa hồ muốn nói ‘em sẽ mãi mãi đấu không lại anh’.
Tức chết ta! Tức chết ta!
Vì cái gì bị ăn đến gắt gao luôn là ta!
Dừng lại!
Ta dùng ánh mắt bảo hắn dừng lại, thế nhưng Khổng Văn động cũng không động.
Dừng lại!......
Cái đồ vật kia vẫn đang ‘ra sức’ chấn động, nước mắt trong hốc mắt không ngừng đảo a đảo !
Hảo! Hảo!
Ta mím môi, ánh mắt tràn đầy nước mắt nhìn chung quanh phòng họp im lặng một vòng, quyết định không nhẫn nhịn nữa.
“Ô ô ô! Ô ô......”
Ta bất chấp tôn nghiêm, bỗng nhiên ‘oa oa’ khóc lớn lên.
Lực chú ý của mọi người lập tức chuyển dời đến trên người ta, ngay cả Khổng Văn cũng kinh ngạc mà nhìn về phía ta.
Nhìn ta làm gì!
Ta cũng không phải là đồ chơi biến thái để cho ngươi chơi đùa.
Khó chịu liền khó chịu! Không nhẫn sẽ không nhẫn!
Quản lí bộ phận sản xuất còn đang phát biểu báo cáo sớm bị doạ đến ngậm miệng trừng to mắt.
Bất quá hắn chính là một phần tử tinh anh đầy năng lực, rất nhanh lấy lại tỉnh táo, đẩy đẩy gọng kính ở trên mũi, khó xử nói : « Trợ lý Đoạn, tuy rằng năng xuất của bộ phận sản xuất năm nay chưa đạt được như mong muốn, nhưng mà so
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-muon-khong-muon-buong/3081610/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.