🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lý Nguyên không nói gì, rút một chiếc chìa khóa trong túi ra ném cho tôi, hỏi: “Thật sao? Vậy thì… Mày với thầy Thi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”



“Chuyện không cần mày quản thì đừng quan tâm tới.” Tôi nói.



Cậu ấy bật cười, “Lúc này liền không cần tao quản? Không cần tao quan tâm thì lấy ai đưa đồ cho thầy Thi thế.”



Tôi hơi lắc đầu, “Cảm ơn, thời gian này phiền mày rồi. Về sau không cần nữa, tao đến là ổn rồi.”



“Mày không đi?” Cậu ấy nghi ngờ nhìn tôi. “Mày không phải suốt ngày đều bận rộn đến chết hay sao?”



“Tao… Tao không biết.” Tôi nói, “Tạo định trước hết xin nghỉ phép năm để chăm sóc Thi Mân. Chuyện sau này thì tới đâu hay tới đó đi.”



“Nghĩ không ra đó, mày mà cũng có lúc hoảng sợ như vậy.”



Tôi không để ý tới cậu ấy, bởi vì tôi phát hiện ra đứng từ đây có thể nhìn thấy cửa sổ phòng Thi Mân.



Lý Nguyên vẫn tự mình nói, mặc kệ tôi có đáp lại hay không, “Thầy Thi sau khi xem hết pháo hoa trở về, tâm trạng có vẻ tốt lên không ít.”



“Lúc vừa đến Liễu Trấn, thầy ấy thực sự gầy lắm. Nếu không phải mày nói thầy bị bệnh thì tao cũng không dám đồng ý. Tụi tao khuyên thầy tìm một nơi ở tốt hơn. Hiệu trưởng không phải cũng nghe mày rồi tìm một cái nhà trệt lớn đó sao? Nhưng thầy cũng không đồng ý chuyển đi, nhất quyết nói rằng cần phải tưới nước cho cái cây kia – Cái cây kia cũng sống nhiều năm

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-mung/2422208/chuong-45.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Không Mừng
Chương 45
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.