Chàng trai của anh:
Bởi vì không chắc được mình có thể đồng hành cùng em đến khi nào, vậy nên anh viết bức thư này trước.
Anh nghĩ, nếu ngày đó thật đến, có lẽ em sẽ khóc. Anh không nghĩ ra được cách nào khác ngoại trừ để lại thứ gì đó để khuyên nhủ em.
Thật lòng mà nói, em đã mang đến cho anh tám năm nóng bỏng nhất trong đời. Bất luận là công việc, hẹn hò hay tình dục, nhiệt huyết nơi em đều như vô tận. Em xem, hiện tại anh có thể nói thẳng với em về “chuyện ấy” như vậy, xem ra, da mặt của anh đối với em thật sự càng ngày càng dày rồi.
Anh thường suy nghĩ xem mình sẽ phải từ biệt em như thế nào. Có lẽ là hai ta một kẻ đầu bạc một kẻ đầu đen, em sẽ chỉ anh rồi cười khi anh chẳng còn leo nổi cầu thang nữa; cũng có thể là một đêm nào đó anh chợt bừng tỉnh, nhưng lại chẳng còn sức lực để nói lời tạm biệt với em; lại cũng có thể là khi anh đã bệnh liệt giường một thời gian dài, sinh mệnh thì mất dần đi, mà em thì vẫn sẽ cầm tay anh, nói rằng đến tận kiếp sau vẫn mãi yêu anh. Nhưng mà, bất kể là loại tình cảnh nào, anh đều hy vọng nó sẽ đến muộn một chút, càng muộn càng tốt.
Kết quả tốt nhất ư, chính là hai ta cùng nhau từ từ già đi, ôm nhau ngồi trên xích đu ngắm lá cây rơi, sau đó cuộc đời chúng ta cùng chấm dứt vào ngày thu ấy.
Anh chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-mung/2422173/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.