Lục Chân Nghi đứng ngoài phòng bệnh, tựa vào tường.
Kỳ thật tận thế mới hơn một tháng, nhưng đã biến đổi con người rất nhiều, từ tâm lý đến thói quen, từ cách sống đến tam quan.
Nói ví dụ như cô, trước đây cô sẽ không mặc kệ sạch bẩn, tùy tiện dựa vào tường phòng bệnh.
Hiện giờ cô cảm thấy những chuyện này không còn quan trọng nữa.
Cô đấy là do cô vẫn còn nằm trong giai cấp có đặc quyền, áp lực cuộc sống rất nhỏ đấy.
Doanh Xương Bình ở xung quanh đế đô hiện có năm doanh thu dụng quân sự, tình trạng có thể coi là rất tốt. Nhưng vẫn xảy ra những chuyện không sạch sẽ.
Đương nhiên, so với bên Tây doanh đã xuất hiện tình huống đổi con để ăn và ăn thi thể, thì có thể coi là tốt hơn rất nhiều rồi.
Con người rồi sẽ đi về đâu?
Có đôi khi mọi người nhàn rỗi cũng sẽ hỏi thăm và phân tích quyết sách trước mắt của lãnh đạo. Đạn hạt nhân là vũ khí cuối cùng của loài người, nhưng phạm vi hủy diệt quá lớn không thích hợp dùng để tấn công đám quái vật sống phân tán và ở gần con người. Trừ phi có cách gom tất cả quái vật đến một nơi không người. Điều này hiển nhiên chỉ xảy ra trong mơ mà thôi.
Nghe nói hiện giờ viện nghiên cứu quân đội còn đang nghiên cứu vũ khí sinh hóa có thể tấn công quái vật mà lại vô hại với con người, chuyện này đương nhiên cũng cực kỳ khó khăn.
Trước mắt mà nói, loài người chỉ có thể giống như bây giờ, dựa vào vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-loi-thoat-vi-sinh/1371176/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.