Tới tận xế chiều, Tiểu Võ vẫn chưa trở lại. Tần Thẩm, Thẩm Hoành Hoan, lão Quách và Đổng Tu, bốn người có dị năng đã bị triệu tập đi họp.
Đổng Văn Triết không yên lòng con nhỏ, liền xin Tô đại tá đi cùng con.
Lục Chân Nghi, Ngô Tĩnh San và Giả Vân Ảnh, ba người không có chuyện gì làm liền quyết định ra ngoài đi dạo.
Đi dạo này đương nhiên không phải đi dạo phố mà là đi xem xét tình hình xung quanh. Dù sao, trong khoảng thời gian sắp tới bọn họ cũng sẽ sống ở đây, nên hiểu rõ nơi này thì hơn.
Đàn ông có dị năng hay không dị năng đều phải cố gắng làm việc, đám phụ nữ tạm thời không có việc gì làm, vậy ít nhất phải quản lý tốt việc nhà.
Ngô Tĩnh San thở dài nói: “Mình giống như lập tức biến thành quân tẩu vậy.”
Lục Chân Nghi cười nhạo cô ấy: “Cậu vốn là quân tẩu rồi còn gì, mình mới tai bay vạ gió đây này… Ai, ở nhà làm việc nhà thật đúng là không thích hợp với mình, mà người có dị năng bắt buộc phải nhập ngũ sao?”
Giả Vân Ảnh nói: “Hai cô đừng kể khổ, chị phải nhờ vào con trai mới tám tuổi mới là đáng buồn đây này.” Tâm trạng Giả Vân Ảnh phức tạp nhất. Con trai ưu tú, đương nhiên rất tự hào, nhưng nghĩ đến chuyện mình là người lớn mà về sau lại phải dựa vào con nhỏ, liền cảm thấy hết sức xấu hổ: “Bộ đội sẽ không để cho như trẻ con nhỏ như vậy đi ra ngoài làm nhiệm vụ nguy hiểm đúng không?”
Lục Chân Nghi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-loi-thoat-vi-sinh/1371152/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.